BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 168

Simun đáp, giọng bình thản:
- Bạn lầm rồi. Tôi không phải là người ra lệnh. Mà là thượng cấp.
- Tôi muốn gặp thượng cấp của anh.
- Vâng, tôi sẽ trình lên.
- Bây giờ, phiền anh đưa tôi tới tìm Thiếu Cơ.
- Đáng tiếc. Xác nàng đã được ném xuống sông Cửu Long. Ở đây mỗi khi
giết người, người ta thường biết Hà Bá. Như vậy, khỏi phải điều tra lôi thôi.
- Các anh là đồ hèn, chỉ dám giết đàn bà yếu đuối, không dám đụng tới
những người như tôi.
- Thưa bạn trong nghề điệp báo, không có kẻ hèn, cũng không có kẻ anh
hùng. Điệp báo là nghề không có tiểu nhân và quân tử. Chúng ta chỉ cần
nghĩ đến mục đích, miễn sao thành công là được. Quốc tế Đặc vụ giết
Thiếu Cơ để cảnh cáo những ai ở Vạn Tượng còn muốn bắt liên lạc nghề
nghiệp với Z.28.
Văn Bình buông Simun ra, mặt còn hầm hầm. Simun xoa vai bị đau:
- Bạn ức hiếp tôi quá. Bạn quên hẵng tôi nhường nhịn bạn đã nhiều. Xin
bạn hiểu cho nhường nhịn không có nghĩa là sợ sệt. Tôi có thể bắn nát óc
bạn nếu bạn không phải là ân nhân. Bạn quay lựng lại sẽ thấy.
Văn Bình cười khanh khách:
- Thủ đoạn đánh lừa của bạn ấu trĩ quá...
Simun nghiêm trọng:
- Bạn là đệ nhất điệp viên, tôi đâu dám phỉnh phờ như đối với điệp viên tập
sự.
Chột dạ, Văn Bình nhìn ra sau.
Quả Simun không đánh lừa chàng. Phía sau hai họng súng tiểu liên đen
ngòm đã đợi sẵn. Gã râu quay nón nheo mắt nhìn chàng, ra vẻ thách thức,
song chàng tảng lờ như không biết.
Simun chỉ cần khoát tay ra lệnh là Văn Bình lãnh hai băng đạn 9 li vào
người. Nhưng hắn lại hạ giọng:
- Bạn thấy rõ chưa? Tôi không ưa nói dối, nhất là nói dối với những người
giàu kinh nghiệm như bạn. Thật ra, tôi không dặn đàn em mang súng vào
phòng để uy hiếp bạn. Chúng tự tiện độp nhập không xin phép.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.