BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 170

gấm.
Gâu quai nón cười khảy:
- Ồ, cọp gấm đối với tao là đồ bỏ.
Văn Bình xen vào:
- Cho tôi về khách sạn.
5 phút sau, xe hơi dừng trước khách sạn vắng tanh. Ở chân trời phía đông,
một vầng sáng nhợt nhạt bắt đầu hiện lên. Văn Bình ngồi lì, chờ tài xế mở
cửa.
Gã râu quai nón buột miệng:
- Việc gì mày hầu nó.
Chẳng nói, chẳng rằng, Văn Bình tát vào giữa mặt hắn. Hắn ngã ngửa vào
đệm xe, máu mũi chảy ròng ròng. Hắn vùng lên, toan rút súng thì Văn Bình
nắm cổ áo hắn lôi xuống đất.
Chàng xô hắn ngã sóng soài trên nền cỏ ướt sương, đã mũi giày nhè nhẹ
vào ngực hắn, giọng khinh bỉ:
- Chừa chưa?
Gã râu quai nón vụt đứng dậy như hai chân được gắn lò xo. Văn Bình đã
tính sai tài nghệ của hắn nên suýt mất mạng. Khẩu súng rớt vào tay hắn, và
tiếng đoàng khô khan nổi lên, viên đạn vèo qua nách Van Bình. Vội vàng,
chàng bước tréo sang trái, chặt atemi ngang hông đối phương.
Hắn ngã xuống, Văn Bình nắm áo dựng lên. Tài xế rút dao nhảy vào:
- Buông nó ra, đừng làm tàng.
Văn Bình quay người một vòng. Bàn tay cứng như thép của chàng đánh bật
con dao xuống cỏ, chân chàng phóng cước. Tên tài xế ngã bắn vào gốc cây
cổ thụ, cành lá xum xuê trước khách sạn. Văn Bình kéo tên râu quai nón
dậy, tặng thêm cái tát nổ đom đóm mắt, kèm thêm lời cảnh cáo.
- Lần này, tao tha cho. Lần sau thì mất mạng.
Tên tài xế lủi thủi ngồi dậy, mở cửa xe, ngồi vào vô-lăng. Văn Bình đánh
diêm châm điếu Salem.
Vào khách sạn, chàng gặp tên nhân viên gọi xảm lồ cho chàng hồi khuya.
Thấy chàng, hắn run rẩy nép vào tường, mặt tái không còn hột máu.
Văn Bình nhìn trừng trừng vào mắt hắn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.