BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 176

Gã mặc đồ đen cười gằn, nói bằng tiếng Việt:
- Hừ, lấy gối đỡ dao! Chịu chơi đấy?
Văn Bình giơ gối ngang ngực, sẵn sàng cản lưỡi dao, Địch tiến lên, chàng
vẫn đứng yên, gân cốt đều dãn ra, chuẩn bị phản công. Cách Văn Bình ba
thước, hắn đứng lại. Trong tầm xa này, dùng dao rất lợi, không tinh mắt và
không nhanh tay, Văn Bình có thể mất mạng như bỡn
Địch khua dao một vòng người hơi nghiêng, sửa soạn phòng ra. Nhưng
Văn Bình biết hắn giả vờ nên không thèm tranh. Hắn buột miệng khen
ngợi:
- Ái chà, giỏi lắm.
Một giọt mồ hôi chảy trên trán Văn Bình
Cách cầm dao bằng hai ngón tay nhẹ nhàng, và thế đứng mềm mại tỏ ra
địch có một kỹ thuật cận vệ chiến khá tinh vi, chàng không thể lơi lỏng và
khinh xuất.
Hắn cười hà hà:
- Sợ chết phải không?
Văn Bình đáp, giọng bình thản:
- Sợ chết lắm chứ! Còn anh, anh sợ chết không?
- Bộ mã của anh cũng vạm vỡ đấy, nhưng tôi chỉ vung tay ra là anh tắt
thở. Thôi, tôi sắp sinh phúc cho anh rồi. Nhắm mắt lai, cầu kinh đi thì vừa.
Tỗi sẽ tiện cuống họng anh ra làm hai. Tiện ra làm hai, anh đỡ đau đớn. Lát
nữa, xuống chầu Diêm chúa, đừng oán trách tôi, nghe không?
- Anh với tôi không hề thù oán, vậy anh giết tôi vì lý do nào?
- Chẳng có lý do nào cả. Tôi được lệnh giết anh thế thôi.
- Hắn co một chân lên. Nhanh như điện, chàng vẹo người sang bên,
Lưỡi dao bay vù vù. Văn Bình quả là một võ sĩ siêu phàm. Cái gối trong
tay chàng như có từ thạch, vừa nâng lên đã thu gọn lưỡi dao.
Thấy nguy, tên mặc đồ đen la lên, rồi bỏ chạy ra cửa.
Văn Bình quát lớn:
- Đứng lại, kẻo mất mạng.
Tiến đến sau lưng, chàng phạt ống bày tay vào hông hắn. Như cây thịt vô
tri giác, hắn ngã nhào xuống. Chàng dựng hắn lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.