BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 210

giọng ngọt ngào – nhưng là thứ ngọt ngào đau thấu tới xương:
- Anh chịu nhận tội chưa?
Văn Bình cố gắng biện hộ:
- Tội gì hả em?
Nàng cười khanh khách:
- Tội lăng nhăng với bà tùy viên văn hóa xã hội của tòa đại sứ, chứ còn tội
gì nữa.
Nghe nàng nói, Văn Bình lạnh người. Quả Nguyên Hương có tài nghệ phi
thường! Tài nghệ nhìn rõ những chuyện xảy ra ở xa hàng trăm cây số? Tài
nghệ nhìn xuyên qua tường vào phòng kín!
Chàng nói:
- Em lầm rồi. Anh chẳng làm gì cô Loan cả. Vả lại, hản em đã biết, cô Loan
là đồng minh của em. Nếu anh đụng vào, cô ấy sẽ lầm ầm lên, không tha
anh đâu.
Nàng thở dài chua chát:
- Trước kia, em cũng nghĩ thế. Em ngây thơ thật. Mang mỡ ra để miệng
mèo rồi ân cần dặn mèo nhìn thôi, đừng ăn, trong khi mèo bị đói từ lâu. Tin
Quỳnh Loan đứng đắn, em mời đưa cô ta lên Vạn Tượng, làm phụ tá cho
anh. Nếu biết sự thể như vậy, em đã vận động cho Lê Diệp hoặc Triệu
Dung rồi. Từ nay, em chẳng tin bạn gái của em nữa.
- Nguyên Hương ơi?
- Anh đừng đóng trò nữa. Nhiều lần, em đã bỏ qua cho anh. Lần này em
quyết không nhân nhượng nữa. Anh đã làm những gì? Phải thú tội cho em
biết.
- Giữa anh và cô Loan chẳng có gì cả. Anh xin thề…
- Lại thề rồi. Em đã bảo là không tin lời thề của anh nữa rồi mà. Từ 6 năm
nay, anh thề cả thảy 34 lần.
- Trời ơi, em làm như bà vợ ghi tiền chợ.
- Anh nói đúng. Mỗi lần anh thề, em đều ghi vào sổ. Nếu anh quên, để em
nhắc. Không những để ngày, em còn chép cả lời thề của anh nữa. Pháp luật
của Trời công bằng hơn nữa. anh đã chết đúng 34 lần.
Văn Bình nín lặng, Nguyên Hương nguýt chàng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.