BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 208

- Thiếu tướng đừng ngại. Tôi bị đuổi như thế này là thường.
- Ông dùng chữ đuổi nặng quá. Chúng tôi không dám có ý nghĩ khiếm nhã
này. Chúng tôi chỉ mời ông về, thế thôi. Và, nhân tiện, tôi xin yêu cầu ông
đừng tìm cách trở lại nữa.
- Nghĩa là chính phủ hoàng gia sẽ không cấp chiếu kháng cho tôi vào Vạn
tượng từ nay trở đi.
- Không, ông đã hiểu lầm ý kiến của tôi. Một vài tuần nữa, khi vụ này hoàn
tất, ông sẽ được tự do lên đây. Riêng cá nhân tôi xin mời ông lưu lại một
thời gian để giải trí. Vả lại, tôi đang còn nhiều việc cần đến tài điều tra và
hướng dẫn của ông. Thôi, trân trọng chúc ông thượng lộ bình an. Chúng ta
sẽ tái ngộ.
Văn Bình dằn từng tiếng:
- Tôi cũng tin như vậy. Chúng ta sẽ tái ngộ. Và là tái ngộ trong tương lai
gần. Khi ấy, tôi sẽ nói nhiều chuyện với thiếu tướng.
Chàng nhận thấy Sulivông hơi tái mặt. Thản nhiên, chàng trèo lên phi cơ.
5 phút sau, phi cơ cất cách.
*
Văn Bình ngủ một giấc từ Vạn tượng đến Sài gòn. Như chàng tiên đoán, Lê
Diệp đón chàng tại Tân sơn nhất, và lái xe cho chàng về tổng hành doanh ở
đường Nguyễn Huệ.
Về trụ sở, chàng không lên thẳng phòng ông Hoàng mà xuống thang máy bí
mật. Con đường hầm thắp đèn nê ông mát mắt này, chàng đã đi qua một lần
với ông Hoàng
Nguyên Hương đợi chàng trong ga – ra ở cuối đường hầm, ăn thông ra
đường Hồ huấn Nghiệp. Nàng mở cửa xe cho chàng vào rồi lái ra đường.
Thành phố Sài gòn lên đèn từ lâu.
Nguyên Hương phóng thật nhanh trên những con đường nhựa lênh láng
nước mưa. Không thấy nàng ân cần hỏi han như thường lệ, chàng bèn gợi
chuyện.
- Trời mới mưa à em?
Nàng buông thỏng:
- Vâng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.