BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 303

- Em van anh. Em ngán súng đạn lắm.
- Vậy thì chịu.
- Em đề nghị với anh, sau tòa đại sứ có một ngõ hẻm ra chợ Si
mương. Em đi lối này thì họ không thể biết được.
- Họ gồm mấy người/
- Ba. Một tài xế. Hai nhân viên mặc thường phục.
- Được. Em chuẩn bị lẻn ra lối sau đi. Anh sẽ chờ em ở đầu hẻm gần
trường bay.
- Từ Si mương lên Wattay em không có xe. Giờ này, không còn tắc xi
nữa.
- Phiền nhỉ !
- Anh về đón em được không ?
- Anh sẽ cố gắng. Nhớ nhé, anh lái xe díp màu trắng. Loại xe díp của
Ủy hội Quốc tế.
- Vâng. Em đi liền.
- Chào em và hôn em ngàn lần.
Cả Văn Bình lẫn Quỳnh Loan đều tắt máy walkie-talkie. Song lập tức cả
hai đều mở một luồng sóng khác : làn sóng 8 kiloxich của nhân viên phản
gián Vạn Tượng. Trong máy nổi lên tiếng rè rè quen thuộc. Rồi giọng nói
khàn khàn vọng ra :
- Trăng rằm gọi Mặt trời. alo alo…
- Mặt trời đáp, cũng bằng giọng đàn ông ngái ngủ khàn khàn :
- Mặt trời ghé đây, Trăng rằm nói đi.
- Thưa, chúng tôi vừa bắt được một cuộc nói chuyện bằng vô tuyến,
làn sóng 5 kiloxich giữa cô Quỳnh Loan và Z.28
- Lạ quá, họ về tòa đại sứ rồi còn gì ?
- Vì vậy chúng tôi rất ngạc nhiên.
- Còn ngạc nhiên gì nữa ? Dọc đường Z.28 đã nhảy xuống. Tôi đã nói
trước mà các anh không chịu mở rộng mắt. Lúc xe hơi tắt đèn hậu và phóng
trên 140 cây số một giờ, anh quên rồi ư ?
- Thưa…
- Đồ ăn hại. Thiếu tướng biết chuyện thì các anh rũ tù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.