BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 69

- Hân hạnh được gặp hoàng thân Sarikét.
Văn Bình chìa bàn tay ra bắt:
Không dám, hân hạnh chào ông. Ông là ai?
Khách nhìn vào giữa mắt Văn Bình:
- Ông bạn già ở Sài Gòn nói là ông cần mua gỗ bạch đàn. Tôi có sẵn ba
tấn. Ông bằng lòng xem gỗ không?

Mắt Văn Bình sáng lên:
- Vâng, tôi cần mua gỗ bạch đàn. Song tôi đã mua được hai tấn rồi, chỉ
thiếu nửa tấn nữa thôi. Sáng mai đúng 8 giờ, tôi đi coi gỗ được không?

Khách nắm bàn tay gân guốc của Văn Bình lắc mạnh:
- Hân hạnh được gặp đại tá Z.28. Tôi là Sulivông, thiếu tướng Sulivông, chỉ
huy điệp báo ở đây.
Văn Bình cười nụ:
- Nghe danh thiếu tướng từ lâu, nay mới được diễm phúc diện kiến. Xin
mời thiếu tướng ly rượu.
Sulivông xua tay:
- Cảm ơn đại tá. Tôi vừa uống xong, dang còn say. Trên này có rượu cẩm,
ngon hơn nhiều. Tôi sẽ gửi biếu đại tá một vò lớn, do người Mèo nấu trên
núi cao, pha với rễ cây, uống vào thấy lâng lâng như hít bạch phiến.
Tớp hết ly rượu đầy ấp, Văn Bình nhìn ra cửa:
- Họ biết tôi lên đây không?
Sulivông nheo mắt:
- Tôi chưa rõ. Tuy nhiên, tôi đã đề phòng chu đáo. Sự có mặt của
đại tá ở Vạn Tường được hoàn toàn giữ kín. Tài xế đưa đại tá từ phi trường
về khách sạn là nhân viên tin cậy của tôi.
- Dọc đường, tôi bị theo.
Sulivông cười khà:
- Ồ, đó cũng là nhân viên đặc biệt của tôi. Dầu sao những biện pháp an ninh
cần mật cũng đã được áp dụng. Tôi lấy cớ tới khách sạn Settha thăm một
nhân viên trong Ủy hội Quốc tế, để tới thẳng phòng đại tá. Tôi đến gặp phái
đoàn Gian nã đại ở đây là thường. Hơn nữa, tôi lại mặc thường phục. Theo
qui ước, tôi chỉ gặp đại tá một lần để nhận diện mà thôi. Từ nay trở đi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.