BA CON GÀ MÁI PHÁP - Trang 29

Royce chớp chớp mắt, như để xua đi vẻ mơ mộng trong mắt chàng.

Khoảnh khắc đó, Brinna nghĩ chàng nhất định sẽ quay đi kèm theo một cái
đằng hắng thích hợp, nhưng chàng đã trấn tĩnh lại bản thân và nói nhỏ,
“Vâng, tốt thôi, và chúng ta không được để cho cô ấy chơi đàn hạc. Có lẽ
nên là một thứ gì đó ít nguy hại hơn tới ngón tay bị đâm của cô ấy. Chơi cờ
chẳng hạn?”

“Tôi rất tiếc, thưa ngài,” Sabrina trả lời. “Tôi sợ rằng chơi cờ nằm

ngoài vấn đề. Joan có một … er… khuynh hướng có thể dẫn tới … er… sự
đau đầu.” Trước cái nhìn chằm chằm của chàng, cô nàng gật đầu trang
trọng. “Chúng có thể tới bất cứ khi nào chị ấy suy nghĩ quá nhiều.”

Brinna nhắm mắt lại và kêu lên một tiếng. Nàng không thể làm gì

được. Thật sự vậy! Thật khó mà tưởng tượng được cô gái được cho là đi
kèm với Lady Joan.

“Vậy là, việc suy nghĩ nằm ngoài vấn đề?” nàng nghe Lord Thurleah

nói nhỏ với sự thích thú không thể nhầm lẫn.

“Tôi e là vậy.”

“Vâng. Vậy, đó hẳn là một căn bệnh của gia đình.”

Brinna tròn xoe mắt. Nàng thật khó có thể tin điều chàng vừa nói. Đối

với nàng, nó nghe như thể là chàng chỉ châm biếm Sabrina. Chắc chắn
chàng không có ý như vậy, nàng nghĩ, nhưng khi nàng nhìn lên khuôn mặt
chàng, chàng nháy mắt với nàng để nói với nàng rằng nàng tuyệt vời hơn
những gì Lady Sabrina muốn chàng tin. Chàng chỉ châm biếm cô nàng đó.
May thay, Sabrina rõ ràng là chẳng hề nắm bắt được ẩn ý. Làm một khuôn
mặt rầu rĩ, cùng với cái cắn môi, cô nàng gật đầu trang trọng và nói nhỏ,
“Vâng, tôi tin là bệnh đau đầu là căn bệnh của gia đình.”

“Ah,” Lord Thurleah lẩm nhẩm, rồi hướng về phía những người khác

đang dần biến mất sau hàng rào của đường làng. “Có lẽ ta nên nhanh chóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.