BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 121

Tại sao tất cả mọi người đều nghĩ ta và Giang Thần có quan hệ mập

mờ, tại sao không hiểu lầm ta và Vân Châu, lẽ nào hắn thật sự cao cao tại
thượng, ta muốn cùng hắn hiểu lầm một hồi cũng khó lắm sao?

Ta thấy chua chát trong lòng, như là ăn thứ quả mơ lạ, khó mà nuốt,

không thể nhổ ra.

Đi tới trước của Trúc Trí Viện, Giang Thần dừng bước nói: “Ta qua

chỗ Ngư chưởng môn mượn cho muội bộ xiêm y, muội ở trong phòng chờ
ta.”

Ta gật đầu, đẩy cửa, khi đi quang qua phòng sư phụ, ta thấy tiếng cười

nói vui vẻ truyền ra.

“Ai nha, Giang Thần thật sự xé rách tay áo tiểu Mạt.”

“Tiểu Mạt là kiểu thần kinh thô, đầu gỗ, phải dùng biện pháp mạnh

mới xong.”

Ta kinh ngạc đứng ngoài cửa sổ, không bước nổi. Bởi vì, một cánh tay

đưa ra ngoài khung cửa sổ, hái đóa hải đường. Ta từng nhìn cánh tay kia
cầm kiếm không biết bao nhiêu lần, cốt cách thanh kỳ, thon dài trắng trẻo.
Ta kinh ngạc nhìn bàn tay như ngọc thạch nâng niu đóa hải đường, không
có dũng khí bước thêm.

Hắn sẽ nghĩ thế nào về ta và Giang Thần? Giang Thần lẳng lơ phong

tình dựa cửa phòng ta, y phục khoác hờ, tóc buông lơi, rõ ràng là dáng vẻ
lúc mới tỉnh sau một đêm phong hoa tuyết nguyệt. Mà lúc này, các sư
huynh đang bàn tán chuyện của ta và Giang Thần sau lưng hắn.

Ta cắn môi, ngực nhói đau. Bị ai hiểu lầm cũng chẳng sao, chỉ mình

hắn thì ta không muốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.