BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 288

sinh chậm chạp hơn người, mà có người, liều mạng vất vả, cũng không
sánh bằng người ta giơ tay một cái.

Trước giờ quan niệm của ta về thắng thua rất cởi mở, nhưng lần này

lại đặc biệt so đo. Bởi vì, điều ta lo không phải bại bởi tay hắn, điều ta lo là
sau khi ta thua hắn sẽ hôn ở đâu? ( chú thích: biên tập nói qua, từ cổ trở
xuống đều là chỗ không trong sáng)

Lòng ta rối bời hận không thể ăn linh đan diệu dược để nâng cao công

lực.

Hắn giao hẹn với ta ba ngày so chiêu một lần. Buổi tối mười hai ngày

sau, ta lại vô dụng thua hắn. Khoảng khắc trường kiếm tuột khỏi tay, ta
thầm quyết định, nếu hắn có gan hôn ở dưới cổ thì ta liều mạng với hắn.

Giang Thần cười ha ha nhặt kiếm của ta, sau đó cười híp mắt nói:

“Nương tử, muội muốn trả nợ ngay hôm nay, hay là ghi sổ sau này trả một
lần?”

Ta thở phào, thấp giọng hừ hừ: “Ghi sổ trả sau.”

Hắn cười chỉ vào mũi ta: “Được rồi, lần này ghi sổ, sau này ta tính sổ,

muội không được quỵt.”

Ta quỵt được mới lạ đó!

Thời gian trôi như bay. Đảo mắt đã là đầu tháng sáu, thuyền đến bến

sông trấn Sa Hải thì ngừng. Ta và Giang Thần lên bờ, tìm một quán trọ tá
túc. Đảo Lưu Kim thuộc hải phận trấn Sa Hải, cách đất liền năm dặm.

Giang Thần tìm người hỏi han về đảo Lưu Kim, vừa nghe ai cũng biến

sắc.

“Đảo Lưu Kim sao, đã nhiều năm rồi không ai dám đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.