BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 341

lời giải thích rất có lý, chỉ biết săm soi câu chữ thì ý cảnh trong thơ sẽ thành
vô vị.

Lúc đấy ta nhìn dung mạo thần tiên của Vân Châu, âm thầm xấu hổ

cho sự ngu dốt của bản thân, đến khi nào mới thông minh sâu sắc được như
hắn?

Giờ phút này ta đã hiểu ra, hai câu này ta sẽ không bao giờ hỏi người

khác nữa.

Ta ra khỏi phòng, chậm chạp đến bên bờ biển, bình minh được biển

lớn tôn lên, vô cùng rực rỡ, hào quang vạn trượng. Sóng xô bờ, thủy triều
lên, thế nào là thiên trường địa cửu, thế nào là chỉ một cái chớp mắt?

Ta thở dài, gấp lá thư thành một con thuyền nhỏ, khẽ đặt lên mặt nước.

Tâm sự của tuổi trẻ, đẹp đẽ như một giấc mộng, thuần khiết như

sương, không chống được gió mưa cuộc đời, biến cố đẩy đưa, chính là càng
lúc càng xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.