BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 349

Sư phụ do dự một chút rồi nói: “Uh, tính thế cũng được, nhưng nếu

độc phát trước khi chúng ta về kịp?”

Giang Thần ngẩn ra: “Vậy để tiểu Mạt đi cùng cho thỏa đáng, có phải

trúng độc hay không cứ để Thanh phu nhân kiểm tra cho an tâm.”

Giang Thần quan tâm lo lắng như thế khiến ta hổ thẹn không thôi. Ta

lén chú ý Thích phu nhân, mặc dù thần sắc bà có vẻ lo lắng, nhưng không
nói lời nào, dường như đang cân nhắc gì đó, ta càng thêm khẳng định, chắc
chắn bà có âm thầm liên lạc với mẫu thân. Giờ chắc đang suy nghĩ để mẫu
thân xuất hiện thế nào.

Quả nhiên, Thích phu nhân lên tiếng: “Tiểu Mạt con về phòng nghỉ

ngơi trước đi, ta có biết một người y thuật cao minh, ta mời người đó đến
đây một chuyến, nếu người đấy có thể chữa được là tốt, không cần bôn ba
đến Kim Ba Cung.”

Lòng ta khấp khởi vui mừng, luôn mồm nói tốt. Sư phụ cũng phấn

khởi nhìn ta cười.

Giang Thần bế bổng ta đi ra ngoài. Ta vừa thẹn vừa lo, “Để muội

xuống.” Trong phòng ngoài sân đầy tôi tớ nha hoàn, ban ngày ban mặt bế ta
về tận phòng còn ra thể thống gì?

Giang Thần nhíu mày nói: “Chẳng phải muội đang đau bụng sao, đừng

cậy khỏe.” Dứt lời không nói thêm gì nữa đi thẳng ra ngoài.

Trong ánh mắt hâm mộ của đám nha hoàn, ánh mắt thán phục của đám

tôi tớ, ta bị hắn bế về tận phòng. Thật ra cũng không tệ, ta không chỉ vã mồ
hôi, còn đỏ mặt, nóng toàn thân, rất giống bị bệnh....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.