BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 353

Nhưng người tới lại là Cố tẩu!

Nghĩ một chút cũng không có gì khó hiểu. Nếu xiêm y là từ của hàng

“Không thể không mua”, nói vậy Cố tẩu chính là người của mẫu thân.
Khẳng định là mẫu thân sợ lộ thân phận không chịu đến, ủy thác Cố tẩu đến
xem bệnh cho ta, sau đó đưa giải dược. Giờ phải làm sao? Rốt cuộc Cố tẩu
có biết y thuật không, có thể nhìn ra việc ta giả vờ trúng độc không?

Ta thấp thỏm vươn tay, Cố tẩu tươi cười bắt mạch.

Sư phụ trốn sau giường chắc cũng đang kinh ngạc đến ngây người?

Xung quanh im lặng như tờ, ta thất vọng uể oải rầu rĩ, toàn thân vô lực.

Cố tẩu chăm chú bắt mạch đến nơi đến chốn, dường như thật sự biết y

thuật. Sau một hồi lâu, đặt tay ta xuống, cười nói: “Thiếu phu nhân không
có gì đáng ngại, chỉ là bị hoảng sợ, không phải trúng độc. Tĩnh dưỡng thật
tốt một thời gian là không sao nữa.”

Thích phu nhân lộ rõ vẻ vui mừng: “Thật sao?”

Cố tẩu gật đầu: “Thật.”

Thích phu nhân hoan hỉ vui vẻ nói: “Thật tốt quá. Tiểu Mạt, yên tâm

đi, Cố tẩu nói không có việc gì là không có việc gì. Con an tâm nghỉ ngơi,
ngày mai ta sẽ dặn phòng bếp làm mấy món bổ dưỡng, chẳng mấy ngày
nữa là thành thân, phải chịu khó tẩm bổ. Ta còn chờ bế cháu đây.”

Bế cháu! Ta sợ đến mức tự sặc nước miếng, không nói nên lời.

Cố tẩu mỉm cười đứng dậy cáo từ, Thích phu nhân cũng nhanh chóng

ra khỏi phòng.

Ta vừa thở phào, đang chuẩn bị bàn bạc với sư phụ xem phải làm gì

tiếp theo, đột nhiên, cửa phòng mở ra, Giang Thần hưng phấn xông vào, có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.