BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 357

cho muội.” Ta thán phục vì hắn có thể nói nghiêm túc như thế, ta vừa thẹn
vừa giận, đứng dậy liền đẩy hắn ra khỏi phòng.

Giang Thần vịn cửa, ngoái đầu nhìn lại cười híp mắt mà nói: “Vợ

chồng tuy hai mà một, chẳng lẽ không đúng sao?”

Ta dùng sức đẩy hắn, vội vàng đóng cửa khóa trái, hắn dám cậy là vị

hôn phu danh chính ngôn thuận của ta mà ăn nói càng ngày càng càn rỡ,
sau này thành thân, chẳng phải càng thêm càn rỡ càng thêm đùa bỡn? Chỉ
sợ tương lai ngày nào cũng đỏ mặt vì bị hắn trêu chọc, nghĩ đến đó mà ta
rầu cả người.

Giang Thần đi rồi, ta lén đến phòng sư phụ.

Sư phụ nhìn thấy ta, cúi đầu nói nhỏ: “Tiểu Mạt, màn giường dày, ta

không nhìn thấy gì hết.”

Ta nhìn sư phụ đỏ mặt, rõ ràng người giấu đầu hở đuôi, nếu không

thấy gì, tại sao lại luống cuống đến mức ngã đập vào trán chứ?

Ta xấu hổ cúi đầu, thì thầm: “Sư phụ, theo tình hình tối nay, người bảo

phải làm gì tiếp theo?”

Sắc mặt sư phụ khôi phục vẻ bình thường, nghĩ ngợi chốc lát rồi nói:

“Ngày mai lại đến cửa hàng ‘Không thể không mua’.”

“Á, người vẫn dám gặp Cố tẩu sao?” Xem ra vì muốn tìm mẫu thân,

sư phụ bất chấp mọi giá.

Sư phụ nhướng mày, gật đầu nói: “Thích phu nhân đã nói một câu rất

quan trọng, Cố tẩu nói không có việc gì tức là không có việc gì, như thế
khẳng định, Cố tẩu chắc chắn là người của mẫu thân con. Vì thế, Cố tẩu nói
không có việc gì, Thích phu nhân liền vui mừng yên tâm. Bởi lẽ đó, trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.