BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 378

“Một vụ cướp lớn thực sự là rất nghiêm trọng đấy,” Anna-Greta nói.

“Chúng ta sẽ tiến một bước từ những người bắt cóc tranh tốt bụng và những
người dự định lấy tiền đã bị đánh cướp, để trở thành những tên cướp sừng
sỏ. Điều này có phù hợp với triết lý của Băng Hưu Trí hay không đây?”

“Thế chúng ta sẽ làm cách nào để có tiền cho Quỹ Cướp đây? Miễn là

chúng ta không làm hại ai, và cho đi số tiền vì một mục đích tốt, tôi chẳng
thấy có khác biệt gì lớn cả.”

“ ‘Thà nghe tiếng dây cung đứt phựt, còn hơn chẳng bao giờ dám

giương cung,’ ” đó là tiếng ngâm nga của Christina, người cho dù đã
chuyển sang đọc truyện trinh thám, vẫn còn nhớ các tác phẩm kinh điển
Thụy Điển.

“Nhưng làm thế nào chúng ta có thể tiến hành một vụ cướp lớn đây?”

Rake hỏi. “Năm người già ào vào một ngân hàng với những khẩu súng giấy
còn chẳng được. Chuyện này nghe khó đấy, chắc chắn là như thế.”

“Nghề nghiệp nào cũng đã trở nên phức tạp hơn. Và cũng buồn chán

hơn nữa,” Anna-Greta bổ sung. “Hồi tôi làm việc ở ngân hàng thì chẳng có
máy tính gì hết. Tôi thường đếm tiền nhanh như một ảo thuật gia, và không
ai có thể tính nhẩm trong đầu nhanh được bằng tôi. Bây giờ những kỹ năng
đó chẳng dùng được vào việc gì cả. Tất cả đều diễn ra trên máy tính. Và chỉ
cần nhấp chuột thôi.”

“Thôi nào, Anna-Greta, bà chỉ cần nói máy tính thôi không được sao?”

Rake ngắt lời.

“Hừm, thế nào cũng được,” Martha tiếp tục. “Chúng ta không thể

trông chờ người khác phạm tội cho chúng ta được. Chúng ta phải tự nghĩ ra
điều gì đó.”

“Vậy chúng ta sẽ làm gì?” Brains hỏi.

“Tôi không biết nữa. Nhưng khi ta ít mong đợi nhất, thì sự trợ giúp lại

ở gần nhất,” Martha nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.