BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 376

“Thật tiếc, chúng ta sẽ phải hủy vé và phòng khách sạn,” Anna-Greta

nói. “Nhưng việc đó không vấn đề gì với sự trợ giúp của Internet.”

“Bà chấp nhận được thế cũng là điều tốt, Anna-Greta ạ. Chúng ta

không nên coi đây là một thất bại, mà thay vào đó là một buổi tổng duyệt,”
Martha nói. “Chúng ta đã trải nghiệm rất nhiều điều mới.”

Tất cả bọn họ đều đồng tình với bà, và khi về tới viện dưỡng lão họ rất

mệt mỏi nhưng không còn quá thất vọng nữa. Martha bước ra khỏi xe cuối
cùng, và khi nghe thấy tiếng động cơ yếu ớt xa xa, bà quay đầu ra nhìn.
Trong một thoáng chốc bà nghĩ mình đã loáng thoáng nhìn thấy chiếc
Mercedes màu xám đó, nhưng khi nhìn lại lần nữa bà lại chẳng thấy nó đâu.
Chắc bà tưởng tượng ra thôi.

Buổi sáng hôm sau, họ đang ngồi uống cà phê mà hồn phách ở đẩu ở đâu
thì Brains đột nhiên lật giở tờ báo nhiều hơn một chút so với bình thường.

“Ở đây có cái này, mọi người đã đọc chưa?” ông nói và mở các trang

của tờ báo phẳng ra để tất cả mọi người có thể nhìn thấy: MỘT VỤ BẮT
GIỮ LỚN SAU MỘT VỤ CƯỚP BẤT THÀNH. NHỮNG ĐỒNG TIỀN
KHÔNG THỂ SỬ DỤNG ĐƯỢC.

“Tôi đã bảo mọi người rồi mà!” Christina nói to và vỗ tay sung sướng.

“Có lẽ tốt nhất là chúng ta vào phòng tôi,” Martha ra dấu và đứng dậy.

Những người khác theo sau bà. Khi đã ngồi trên sofa, Brains đọc to tờ báo.
Bài báo về một chiếc xe chuyển tiền đã bị cướp và việc phát hiện ra một
đống bao tải bưu kiện ở một trung tâm xử lý chất thải. Những tờ giấy bạc
đã bị xịt phẩm màu xanh dương và không thể sử dụng được. Tất cả bọn họ
nhìn Christina.

“Hừm, có vẻ bà đã đúng,” Brains nói. “Và đó có thể là Juro. Thật lạ là

hắn có thể mắc lỗi sơ đẳng đến thế.”

“Ngay cả những tên tội phạm thực sự cũng có thể bị lỡ nhịp trước sự

phát triển hiện đại của xã hội. Cứ như cái người đàn ông trên phố nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.