BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 89

“Suỵt!” Martha cảnh báo, nhưng điều đó chỉ làm dấy lên một tràng

cười nữa từ những người bạn của bà. Phải cần một chút nỗ lực mới dựng
được hai người dậy và tới phòng nghỉ ngơi. Họ sẽ giả vờ như đang thảnh
thơi thưởng thức nước hoa quả tươi và lật giở báo – ra vẻ vô tội. Martha đã
nghĩ rằng sẽ nguy hiểm nếu ở nguyên hiện trường vụ án, nhưng Brains đảm
bảo với bà rằng họ sẽ không gây chú ý chút nào. Mặc dù vậy, họ chưa nghỉ
ngơi được bao lâu thì đã nghe thấy những tiếng nói lớn vọng lên từ dưới
tầng. Không cưỡng được, họ bèn xuống xem. Càng tới gần, âm thanh càng
lớn hơn và họ thấy cảnh hỗn loạn. Cánh cửa tủ đồ kim loại đã mở toang và
một nhóm khách đứng không vững đang ở cạnh đó chỉ trỏ.

“Tủ đồ trống không rồi. Tất cả mọi thứ đã biến mất – vòng cổ, trang

sức và hộ chiếu,” một người phụ nữ trung niên khúc khích, hầu như không
thể ngưng cười. “Không cánh mà bay rồi!”

Người lễ tân trông cực kỳ khổ sở.

“Và chiếc xuyến vàng của tôi cũng biến mất. Không một dấu vết!” cô

bạn tóc xám của cô ta đế vào.

“Và chiếc đồng hồ đeo tay gớm ghiếc mẹ vợ tôi cho cũng biến mất

rồi,” một ông già phá lên cười. “Cuối cùng cũng đã thoát được nó!
Hahaha!”

“Nhưng còn tiền của chúng ta thì sao? Tôi đã bảo ông chúng ta không

nên mang theo những đồ giá trị xuống đây mà,” vợ ông ta càu nhàu.

“Đừng bực mình, em yêu, em nói đúng. Nhưng những chuyện như thế

này đâu phải xảy ra hằng ngày. Hãy thưởng thức vở kịch đi!” Nói đoạn ông
ta cười rũ rượi.

Giữa khung cảnh hỗn loạn đó, Martha cầm tay các bạn và dẫn họ về

phía thang máy.

“Chúng ta nên đi thôi,” bà nói. Và những tiếng cười ngớ ngẩn của họ

theo suốt chặng đường lên tới căn phòng sang trọng. Martha thậm chí còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.