BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 97

Tất cả bọn họ đều há hốc mồm, còn Rake trông thực sự kinh hãi. Ông

nhìn ra cửa sổ và ngay lập tức hỏi, “Cung điện hả? Bà quẫn trí hẳn rồi đấy
phỏng?”

“Không, không, đừng ngớ ngẩn thế! Điều đó sẽ gây quá nhiều rắc rối

cho chúng ta. Không, chỉ là một vụ bắt cóc nho nhỏ lương thiện sẽ đưa
chúng ta vào một nhà tù xa hoa nhất trong vòng một hoặc hai năm. Nó sẽ
cho chúng ta cơ hội để xem trong nhà tù thực sự là như thế nào. Có lẽ nhà
tù cũng không thật sự giống như hình ảnh họ đưa ra, giống như những
quảng cáo về viện dưỡng lão của chúng ta vậy? Nếu nó không được như kỳ
vọng, thì chúng ta luôn có thể quay trở lại Nhà Kim Cương.”

“Không bao giờ!” họ đồng thanh nói lớn.

“Tất nhiên chúng ta sẽ chọn một viện dưỡng lão tốt hơn chứ. Chúng ta

có khả năng chi trả cho nó mà.”

“Thế thì phải làm một vụ trộm to đấy,” Anna-Greta đột nhiên nhớ tới

hóa đơn mỗi tháng bà phải trả cho Nhà Kim Cương. “Nếu chúng ta muốn
có được thật nhiều tiền, thì cần phải làm lớn.”

Điều này lại làm nảy sinh một cuộc tranh luận về những loại hình

dưỡng già và với khoản trợ cấp hưu trí ta thực sự làm được gì. Một số
người bọn họ muốn các chính trị gia trải nghiệm sống trong các viện dưỡng
lão hoạt động dựa trên ngân sách eo hẹp, nhưng điều đó chẳng khác gì một
hình phạt khắc nghiệt. Thêm vào đó, những người được bầu ra lại bị nhốt
trong phòng của họ sau tám giờ tối và như thế họ chẳng thể tham gia các
chương trình thảo luận trên truyền hình.

“Chúng ta phải tập trung!” Martha tuyên bố trong nỗ lực đưa họ trở lại

trật tự. “Tôi nghĩ tôi đã có kế hoạch cho một vụ phạm tội hoàn hảo.”

Y như dự kiến, tất cả đều yên lặng và đến cả Rake cũng tập trung chú

ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.