TANNER: Phản đối.
DORSET: Tòa cho phép hỏi.
HASTINGS: Sau khi thức hai mươi tư giờ, liệu mắt ông có thể mệt không?
BEDFORD: Có thể.
HASTINGS: Cám ơn ông. Bây giờ, ông nói với tòa rằng ông nghĩ mình có
thể đã nhìn thấy một chút máu phun ra, dù rằng ông đứng cách đấy gần hai
mét khi nó xảy ra. Tôi nói đúng không?
BEDFORD: Đúng.
HASTINGS: Và dù rằng bụng của vợ ông bị bóng che. Đúng không?
BEDFORD: Đúng.
HASTINGS: Và dù rằng ông đã nhìn thấy máu trên nền áo len trượt tuyết
màu xanh nước biển. Phải không?
BEDFORD: Đúng, nhưng...
HASTING: Và dù rằng ông đã thức trắng đêm. Không, không chỉ trắng
đêm. Những hai mươi tư giờ. Đó có phải là lời khai mà ông thực sự muốn
bồi thẩm đoàn tin không?
BEDFORD: Tôi biết mình đã thấy gì.
DORSET: Luật sư còn câu hỏi gì cho nhân chứng không?
HASTINGS: Còn.
DORSET: Vậy hãy vui lòng hỏi đi.
HASTINGS: Ông có tin rằng vợ ông đã chết khi ông đi đến cửa sổ?
BEDFORD: Ồ, có.
HASTINGS: Ông có yêu bà ấy không?