Samsa, trong thân xác con bọ, vẫn nuôi một niềm hy vọng mơ hồ, chấp
nhận tự do trong khuôn khổ và chối từ sự nổi loạn. Cái mỏ neo duy nhất để
con bọ bấu víu vào cuộc sống con người chỉ là một góc hẹp nhìn qua cửa
phòng ngủ của mình ra phòng khách.
Nơi ấy con bọ Samsa đặt niềm hy vọng bé nhỏ của mình vào người mẹ,
người em và người cha. Bất lực trong thế giới chật hẹp và siêu thực, con bọ
Samsa đã buộc phải xem những màn kịch hiện thực của chính gia đình
mình diễn ra trên sân khấu phòng khách. Con bọ trong phòng ngủ, xem vở
diễn qua khung cửa. Có những lúc nó bò ra, tham gia vở diễn.
Sự phi lý va đập vào hiện thực, khán giả bước lên sân khấu đang diễn vở
kịch chính mình đang hồi hộp theo dõi. Nhập mình vào vở kịch mình đang
xem, chính là cách để Samsa hình dung chính bản thân và hành động của
mình. Những gì Samsa nhận ra, có lẽ, chính là sự bất hạnh của một kiếp
người sống nô lệ trong xã hội hiện đại, bám víu lấy hy vọng nhỏ nhoi mà
nhầm tưởng đó là tự do.
Khi vẫn là người, Samsa là trụ cột gia đình. Cậu chủ nhỏ Samsa chi tất cả
các khoản tiền để gia đình nhỏ của mình có thể sống một cuộc đời trưởng
giả nơi phố thị. Khi biến thành con bọ, Samsa trở thành khán giả của tấn
kịch gia đình. Ở vai khán giả, va chạm qua lại giữa hiện thực và phi lý,
Samsa bắt đầu quyến rũ các độc giả của Ka a.
Những diễn viên điện ảnh tài năng biết cách diễn xuất để thu hút người
bạn diễn khác giới và thu hút khán giả. Họ hút hồn những người bạn diễn
đang quan sát mình trực tiếp trước ống kính, và cả người xem gián tiếp
quan sát họ qua ống kính máy quay.
Ống kính không thực sự vô tri, dòng suy nghĩ vẫn cuốn anh lang thang vô
định. Lúc đi vào cái tòa nhà nhỏ nhưng ngăn nắp và tiện nghi này, mỗi lần
thấy người gai nhẹ lên vì khó chịu, chắc chắn đâu đó phía sau anh, trên
trần nhà, là một camera giám sát đang lạnh lùng dõi theo anh với một cái
nhìn chăm chú.