- Người lái xe ở xa lắm, mãi tận phố Tự động cơ. Chiếc xe này được điều
khiển từ xa.
- Chắc hẳn là máy điều khiển đảm nhiệm việc này? - Ô-lếch đoán.
- Chính thế! - Số Bốn tự hào nói. - Ở A-ra-ben-la mọi thứ đều do kỹ thuật
quyết định! Bây giờ các bạn hãy chú ý nhé! Chúng ta đang đi gần đến đích
chuyến du lịch của chúng ta đấy.
Chiếc xe chạy vào một phố rộng. Bây giờ nó lăn bánh rất chậm.
- Các bạn hãy nhìn sang trái! - Số Bốn nói.
Chúng tôi ngoảnh mặt sang mé bên trái thì thấy một bức tường gạch dài,
dài vô tận, trên đó dựng những phân số thập phân:
0,1; 0,01; 0,001; 0,0001; 0,00001; 0,000001; và cứ thế tiếp tục mãi.
Càng ra xa càng có nhiều số không đứng sau dấu phẩy, do đó phân số
càng nhỏ dần đi.
Xe chúng tôi cứ bon bon tiến lên, và các chữ số nhỏ dần, nhỏ dần mãi. Xe
tăng dần vận tốc. Các số không lướt qua chúng tôi ngày một nhanh hơn. Và
số lượng chúng cứ nhiều thêm, nhiều thêm mãi. Đã bắt đầu xuất hiện những
số nhỏ đến nỗi không tài nào đọc được nữa. Thế mà phố vẫn kéo dài mãi
không cùng!
- Quả đúng là con đường những người tí hon! - Ô-lếch reo lên.
Chưa bao giờ tôi thấy cậu ta sôi nổi như thế.
- Người tí hon có rồi, - Xê-va xác nhận, - nhưng còn người khổng lồ đâu
nhỉ?
- Rồi sẽ có cả người khổng lồ. - Số Bốn nói cho bọn trẻ yên tâm. - Các
bạn ngồi cho vững nhé! Tất cả nhắm mắt lại nào. Tôi mở vận tốc vũ trụ đây!
Dĩ nhiên chẳng ai chịu nhắm mắt, nhưng bỗng nhiên chiếc xe đi giật lùi
và phóng nhanh như tên bắn đến nỗi mọi người chúng tôi đều phải lim dim
mắt.