BA NGƯỜI KHÁC - Trang 129

không phải chết vi tàn hương nước thải. Tôi hí hửng cái lúa thần tuy chưa
ai làm bao giờ nhưng nghe ra để có lẽ hơn việc chia ruộng, chia quả thực.

Tôi không dám đoán mò về sự đội trưởng Cự sang xóm này nữa. Đích xác
thế mà tôi lại thấy đội trưởng Cự đương công tác cần kíp. Tôi sợ đội trưởng
cả trong ý nghĩ tôi cũng muốn tránh, muốn làm lành đi. Đôi lúc cũng
thoáng nghĩ không biết cái Duyên thế nào, nhưng tôi lại tự gạt đi. Tôi hôm
ấy, tôi ra ở nhà trưởng thôn Cối ngoài bãi. Không hiểu sao trẻ con ở nhà,
chẳng đứa nào cõng nhau vào ngủ nhà ông như mọi khi. Đội trưởng Cự đã
đánh dẹp cả chúng nó đi. Nhưng cũng không tò mò hỏi.

Cả lũ năm sáu đứa nằm quềnh quàng dưới đất khap hai gian nhà, kéo gỗ
khò khò chẳng khác trên nhà ông cụ, ai làm gì cũng đố nghe biết được.
Không hiểu vợ chồng Cối nằm xó nào. Sau mới nhớ Cối đi họp, có thể
khuya lại đi gác hay nằm vạ vật đâu. Tôi cũng đi ngủ luôn.

Đương mùa làm, lại thêm công tác cải cách, thêm cái đói, mọi việc đều lật
đật. Hồi này tan rã hết lớp học bình dân rồi, mà tôi cũng thôi thúc đẩy. Suốt
ngày, vợ Cối làm quần quật, đi bừa về nhào ra nắng phơi dây khoai, dây
muống. Quá nửa đêm Cối lù lù về. Cối vơ củi vào đun nước. Cối uống tàn
nồi chè xanh vò, đứng lên vác bừa loan đi thì trăng lặn. Nghe tiếng lịch
kịch, tôi thức giấc. Tôi lồm cồm bò ra.

- Hượm đi đã.

- Gì thế?

- Có việc cần bàn.

Tôi nói thuộc lòng về lúa thần kỳ như Cự đã nói hôm qua rồi rụt rè hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.