BA NGƯỜI KHÁC - Trang 141

cổ cười khơ khớ. Các bọn này ngửi mùi lúa thối từ lâu, mà vẫn ra công
quạt, quạt…

Cối ghé tai tôi:

- Em biết là thất bại từ lúc chưa làm. Nhưng anh bảo thì em phải vâng thôi.

Có cay đắng tôi không. Thế nào đội trưởng Cự cũng đổ tội cho tôi. Quả
nhiên.

- Cậu thì chỉ biết rúc đầu vào váy mấy con dân quân từ chặp tối, còn hơi
sức đâu mà nhòm ngó lúa má!

Trời, cái lão quái ác nay cứ bô bô giữa đám đông thế này. Đến từ mọt gông
mất. Lão cũng chỉ suy bụng ta ra bụng người, tôi cong cổ hỏi:

- Đồng chí bảo thế nào?

- Một công tác quan trọng của đội bị thất bại, đồng chí phải chịu trách
nhiệm trước đoàn uỷ. Tôi bảo thế, rõ chưa?

Từng nhát búa giọt vào hai mang tai, điếc đặc con nhĩ. Tôi sắp quỳ xuống,
tôi sắp quỵ xuống. Thấy đội trưởng nổi lôi đình, mọi người xung quanh đã
bỏ đi. Tôi xuống nước, ấp úng:

- Tôi…

Đội trưởng thao láo nhìn tôi. Rồi hai con mắt đỏ cụp xuống. Nhưng vẫn im
lặng nặng nề. Gan bàn chân tôi như kiến lủa leoo vào đốt. Cự nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.