BA NGƯỜI KHÁC - Trang 49

Kể ra mọi người cũng hăng thật,
không việc công thì đi kiếm miếng
ăn, cứ biền biệt từ mờ đất, trưa về
lại ngồi học chữ.

Ấy là chỉ có ở thôn tôi mở lớp. Đợt công tác nào tôi cũng giở môn võ lớp i-
tờ
xoá mù chữ. Chưa nơi nào ê a nhai hết quyển vỡ lòng đã vỡ lớp bởi cải
cách ở xã đã xong, hết đợt.

Nhưng mỗi cuộc tổng kết tôi đều được biểu dương thành tích về văn hoá
hơn cái thôn khác. Chỉ có Đình cười nháy cái ve mắt. Chắc thằng này chửi
thầm tôi úm phép mấy em. Quả là ở đâu cũng có cái nàng dân quân đến lớp
rồi đông. Tối họp khuya, rồi đi gác rồi như ai dựng gáy lên từ tờ mờ sáng.
Không một lúc ngớt đầu tắt mặt tối. Hò lơ… hó lơ…

Ngoài đe về, tôi vừa rửa ráy chân tay xong dưới cầu ao, thấy đi vào một
những người, thoạt loáng thoáng, đến lúc ra khỏi bụi ruối mới nhìn tường
mặt một cô gái bước nhanh nhẹn, áo vải phin nâu, cổ tay tròn, mũi súng
trường nhấp nhô bên mái tóc chít khăn đầu ngôi rẽ lệch. Không quen mặt,
tôi đoán là dân quân thôn khác. Cô này gọn gàng, mắt sắc long lanh, cứng
cỏi. Mấy hôm đầu mới về nhìn đâu nhìn ai cũng chỉ thấy lam lũ. Cái áo tấc
của Đơm về vệt bùn, bong mất cái khuy ngay giữa bụng. Ngửi người lúc
nào cũng mùi cỏ khô. Nhưng lâu lâu, trông các cô cũng cứ hay mắt dần lên.

Từ hôm tôi đánh vỡ cái ang quẩy nước, bác Diệc bảo; “Anh đừng kín nước,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.