BA NGƯỜI LÍNH NGỰ LÂM - Trang 156

như thế!
- Thế bà bảo tôi sống bằng gì? Tôi ấy? Tôi chỉ có những kỷ niệm mà thôi.
Đó là hạnh phúc, kho báu, niềm hy vọng của tôi. Mỗi lần gặp bà, là lại
thêm một viên kim cương tôi cất vào hộp báu vật trong trái tim tôi. Viên
này là viên thứ tư bà để rơi và tôi nhặt được. Bởi trong ba năm, tôi chỉ được
gặp bà bốn lần. Lần đầu, tôi vừa nói rồi, lần thứ hai, tại nhà bà De
Chevreuse, lần thứ ba trong vườn Amiêng.
- Quận công! - Hoàng hậu đỏ mặt nói - xin đừng nói tới buổi dạ hội ấy nữa.
- Trái lại, thưa bà, phải nói tới nó chứ. Đó là buổi dạ hội sung sướng và
rạng rỡ của đời tôi. Bà có nhớ cái đêm ấy mới đẹp làm sao không? Không
khí êm dịu và ngát hương, trời xanh biếc và lấp lánh những vì sao! Ôi, lần
đó, thưa bà, tôi đã được một mình với bà trong phút chốc, lần đó bà đã sẵn
sàng nói hết với tôi sự cô đơn trong cuộc sống của bà, những phiền não
trong trái tim bà. Bà đã tựa vào cánh tay tôi, đây, cánh tay này. Tôi cảm
thấy trong lúc tôi ngả đầu sang phía bà, những làn tóc đẹp của bà mơn man
má tôi, và mỗi lần nó mơn man, tôi lại rùng mình từ chân tới đầu. Ôi,
Hoàng hậu, Hoàng hậu! Bà không biết rằng mọi hạnh phúc lớn lao trong
trời đất, những niềm vui trên thiên đường đều được gói trong những giờ
phút như thế sao. Này nữa, mọi của cải, vận mệnh, vinh quang của tôi, tất
cả những ngày còn lại của đời tôi, chỉ để có được phút giây như thế, một
đêm như thế! Bởi cái đêm ấy, thưa bà, đêm ấy bà đã yêu tôi, tôi xin thề như
vậy.
- Huân tước, vâng, có thể do ảnh hưởng của môi trường đó, vẻ quyến rũ của
cái buổi dạ hội mỹ lệ đó, cái nhìn mê hoặc của ông, cuối cùng, hàng nghìn
tình thế đôi khi thống nhất lại với nhau để làm hại một người đàn bà, đã
nhóm lại xung quanh tôi trong cái đêm định mệnh đó. Nhưng Huân tước
ông đã thấy, bà Hoàng hậu đã đến cứu người đàn bà đang yếu lòng. Ngay
câu đầu tiên ông đã dám nói ra, ngay sự táo tợn đầu tiên tôi phải đáp lại, tôi
đã gọi Hoàng hậu đến cứu.
- Ồ, vâng, vâng, đúng là như thế, và một thứ tình yêu khác với tình yêu của
tôi có lẽ đã quỵ ngã trước thử thách đó, còn tình yêu của tôi đã thoát ra khỏi
đó thắm thiết hơn, vững bền hơn. Trở về Paris bà đã tưởng là trốn nổi tôi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.