BA NGƯỜI LÍNH NGỰ LÂM - Trang 211

mươi phút với Giáo chủ, sẽ không còn là chính người ấy nữa.
- Kiếm được nhiều tiền ư? - Ông Bonacieux bĩu môi.
- Vâng, rất nhiều.
- Khoảng bộ bao nhiêu?
- Vậy cái việc mình yêu cầu tôi nghiêm trọng lắm sao?
- Vâng.
- Vậy phải làm gì?
- Mình sẽ phải đi ngay lập tức, em sẽ đưa cho mình một mảnh giấy mà
mình sẽ không được rời khỏi nó với bất cứ lý do gì và phải trao tận tay
người nhận.
- Và tôi phải đi đâu?
- Đi London.
- Tôi, đi London á? Thôi nào, mình đùa rồi, tôi chăng có việc gì ở London.
- Nhưng những người khác lại cần mình đi đến đó.
- Những người khác ấy là ai? Tôi xin báo để mình biết tôi sẽ không nhắm
mắt làm bừa nữa đâu và tôi muốn biết không chỉ tôi liều đời cho cái gì mà
còn liều đời vì ai nữa.
- Một nhân vật nổi tiếng cử mình đi, một nhân vật nổi tiếng khác đợi mình:
phần thưởng sẽ vượt xa ước muốn của mình. Đó là tất cả những gì em có
thể hứa với mình.
- Lại những âm mưu nữa rồi! Luôn luôn là những âm mưu!
- Cám ơn, bây giờ tôi không tin gì nữa, và Giáo chủ đã khai sáng cho tôi về
việc đó rồi.
- Giáo chủ ư! - Bà Bonacieux kêu lên - mình đã gặp Giáo chủ?
- Ngài đã cho gọi tôi - Ông hàng xén kiêu hãnh trả lời.
- Và mình đã nhận lời mời đến đó, mình lại bất cẩn như thế?
- Tôi phải nói rằng, tôi không có sự lựa chọn là đến hay không đến, vì tôi bị
kẹp giữa hai lính gác. Nói đúng hơn, vì lúc đó tôi không quen biết Đức ông,
nếu như tôi có thể thoát khỏi cuộc viếng thăm đó, tôi hẳn đã cực kỳ sung
sướng.
- Vậy ông ấy đã ngược đãi mình ư? Hay ông ta đã hăm dọa mình?
- Ngài chìa tay ra cho tôi bắt và gọi tôi là bạn ngài, bạn ngài, thưa bà, nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.