BA NGƯỜI LÍNH NGỰ LÂM - Trang 27

- Phải, bức thư ấy ở đâu? - D artagnan hét - Trước hết ta báo cho ông biết,
bức thư ấy là gửi cho ngài De Treville, và nó phải được tìm thấy. Hoặc nếu
không tìm thấy, chính ngài sẽ biết cách tìm ra!
Lời đe dọa khiến chủ quán hoảng sợ. Sau Nhà Vua và Giáo Chủ, ngài
Treville là người tên tuổi luôn được nhắc đến nhiều nhất trong giới nhà
binh và cả trong dân phố nữa. Hẳn là có Đức cha Jôdép nữa, nhưng tên ông
không bao giờ được nhắc đến trừ phi thấy giọng thôi để cho thấy nỗi kinh
hoàng mà Đức ông xám, kẻ thân cận của Giáo chủ được mệnh danh như
vậy, gây ra thế nào.
Thế là chủ quán vứt giáo, ra lệnh cho vợ mình và bọn gia nhân cũng làm
theo, vứt hết gậy gộc, tự mình nêu gương cần mẫn đi tìm bức thư. Sau một
hồi tìm kiếm không kết quả, chủ quán nói:
- Bức thư đó có cái gì quý giá ư?
Chàng Gátxcông vẫn trông mong bức thư sẽ mở đường cho chàng vào triều
đình trả lời:
- Ta tin chắc như vậy. Nó chứa đựng vận mệnh của ta.
- Những ngân phiếu thanh toán ở Tây Ban Nha ư? - chủ quán lo lắng hỏi.
- Những ngân phiếu trong ngân khố đặc biệt của Hoàng thượng - D
artagnan đáp như vậy vì cho rằng nhờ bức thư tiến cử ấy chàng có thể vào
phục vụ nhà Vua, câu trả lời có đôi chút mạo muội, nhưng không phải là
dối trá.
- Chết cha! - Chủ quán nói, hoàn toàn thất vọng.
- Nhưng không sao! - D artagnan tiếp tục với vẻ bộc trực vốn có của dân xứ
chàng - Không sao, tiền không là gì. Thư mới là tất cả, ta thà mất nghìn bạc
còn hơn mất bức thư.
Chàng chẳng ngại nói tới hai mươi nghìn, nhưng một sự e dè non trẻ nào đó
đã ngăn chàng lại.
Đầu óc chủ quán đang mụ mị đi vì không tìm thấy gì bỗng lóe lên một tia
sáng và reo lên:
- Bức thư không hề mất!
- Hả! - D artagnan hỏi. - Không mất? Ai lấy?
- Lão quý tộc hôm ấy. Lão đã xuống bếp nơi để chiếc áo chẽn của ông. Lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.