BA NGƯỜI LÍNH NGỰ LÂM - Trang 367

- Ông đến vào giờ ăn trưa.
- Rất tốt.
- Và phải vững trước chồng tôi, mặc dầu đã bẩy sáu tuổi, nhưng vẫn tinh
quái lắm.
- Bẩy mươi sáu! Chết tiệt! Tuổi vàng đấy!
- Ông Porthos, ông muốn nói tuổi cao chứ gì. Cho nên, con người tội
nghiệp thân yêu đó bất cứ lúc nào cũng có thể để tôi góa bụa - bà biện lý
vừa ném cái nhìn đầy ý nghĩa về phía Porthos vừa nói tiếp - May sao hôn
ước của chúng tôi là chuyên hết của cải cho người còn sống.
- Chuyển tất cả? - Porthos hỏi.
- Tất cả?
- Bà đúng là loại đàn bà biết lo xa, tôi thấy ngay mà, bà Coquenard thân
mến của tôi ạ - Porthos vừa nói vừa trìu mến siết tay bà biện lý.
- Thế là chúng ta lại giải hòa với nhau xong rồi, có phải không ông
Porthos? - bà biện lý vừa nói vừa õng ẹo.
- Đến trọn đời - Porthos đáp lại cũng với dáng điệu ấy.
- Vậy tạm biệt, kẻ phản bội của tôi.
- Tạm biệt, nàng dễ quên của tôi.
- Mai nhé, thiên thần của em.
Mai nhé, ngọn lừa của đời anh.
Chú thích:
(1) Ở đây tác gíả có sự nhầm lẫn, vì ngay cuối chương trước, tác giả đã
cho ông De Treville báo cho D Artagnan biết đã được nhà Vua gia ân cho
xung vào ngự lâm quân chứ không còn là cận vệ quân nữa.
(2) Hypôlít - Nữ chúa của các nữ chiến binh dân Amazôn vùng Tiểu Á rất
thiện chiến (Thần thoại Hy Lạp)
(3) Meâ Culpâ: tôi có tội
(4) procurcuse ngoài nghĩa bà biện lý còn có nghĩa trùm nhà thổ. mụ tú bà
(5) Ở đây có sự chơi chữ sangsurer hút máu, đồng âm với censurer kiểm
duyệt, khiển trách. Ý nói đến việc làm không trong sáng của ông biện lý,
còn gọi là viện trưởng kiểm sát và của ngành tư pháp nói chung!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.