BA NGƯỜI LÍNH NGỰ LÂM - Trang 448

Nhưng sau khi mua nốt yên cương cho con ngựa đó và vũ khí cho
Grimaud, số một trăm năm mươi pitxtôn của Athos không còn lấy một xu.
D Artagnan ngỏ ý bảo bạn mình cắn một miếng nhỏ phần chia của chàng,
sau này có sẽ trả. Nhưng Athos thay cho không trả lời chỉ nhún vai hỏi
chàng:
- Lão Do Thái bảo sẽ trả bao nhiêu nếu bán đứt cho hắn cái nhẫn saphia?
- Năm trăm pitxtôn.
- Có nghĩa được thêm hai trăm pitxtôn, cậu một trăm, tôi một trăm. Ồ thế
xem ra cũng là một tài sản thực sự rồi. Hãy quay lại thằng cha Do Thái
thôi.
- Sao, anh muốn…
- Chiếc nhẫn đó, dứt khoát chỉ gợi cho tôi những kỷ niệm quá đau buồn.
Rồi thì chúng ta sẽ chẳng bao giờ có ba trăm để hoàn lại cho nó, thành thử
chúng ta mất toi hai nghìn quan cho cái việc mua bán này. Đến bảo lão cái
nhẫn là của lão đi, D Artagnan, và quay lại với hai trăm pitxtôn.
- Nghĩ lại đi, anh Athos.
- Đồng tiền lấy sớm là đồng tiền khôn. Và cũng cần biết hy sinh chứ.
- Thôi đi đi, D Artagnan, Grimaud sẽ mang súng đi cùng.
Nửa giờ sau, D Artagnan trở về với hai nghìn quan và không xảy ra chuyện
gì.
Athos đã tìm được nguồn tiền mà chàng không tính đến, cho việc sắm sửa
của mình như thế đó.
Chú thích:
(1) Ở đây tác giả lại nhầm vì trên kia Athos đã nói là của bà ngoại cho mẹ
(2) Pôlycrát - Bạo chúa ở Xamốt (322- trước CN) cho rằng có thể tránh
được cừu thù bằng một sự mất mát đáng kể, liền ném một nhẫn quý xuống
biển. Chiếc nhẫn lại được tìm thấy trong bụng một con cá. Quả nhiên
Oronte, phó tướng của Darius chiếm Xamốt, bắt Pôlycrát và đóng đinh chữ
thập y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.