BA VẠN DÒNG TÌNH THƯ - Trang 133

Người thật sự làm sai vẫn còn ngủ yên, dựa vào cái gì cô phải bị chửi

rủa trong nơi tối tăm.

"Tôi không có đạo văn, tôi không sai, cho nên tôi vẫn còn muốn tiếp

tục làm Ngọc Ly."

"Có lẽ anh cảm thấy tôi làm nghề viết hộ thật đáng tiếc nhưng tôi

không để bụng."

"Con người của tôi, không thích ngậm đắng nuốt cay, cũng không có

thói quen cẩm y dạ hành [3]."

[3] Chịu đựng thiệt thòi hoặc sự che giấu.

"Vấn đề danh dự của tôi, tôi sẽ thông qua pháp luật giải quyết rõ ràng,

cảm ơn ý tốt của Lục tổng, tôi đi gõ chữ đây."

Nói xong, cô cúp điện thoại.

Mỗi một chữ đều lạnh như băng, Lục Thành ở đầu dây bên kia cảm

nhận được cỗ khí lạnh này rất lâu, cuối cùng buông chiếc điện thoại đã sớm
không còn âm thanh gì xuống.

Đúng vậy, hắn có tư cách gì mà đề nghị cô như vậy.

Hắn đang làm cái gì, thương hại cô sao?

Nhưng cô chưa bao giờ biểu lộ chút xíu tâm tình của kẻ yếu. Lúc kể

lại cho anh chuyện khiến cô thân bại danh liệt, cô cũng bình thản giống như
đang đánh giá đồ ăn.

Tâm hồn mạnh mẽ như thế, sao có thể cần thương hại.

Nhưng hắn muốn làm chút gì đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.