BA VẠN DÒNG TÌNH THƯ - Trang 166

gặp biên tập nói chuyện."

Tạ Thanh: “…”

Cũng đúng.

Khóa kỹ cửa, hai người đi vào thang máy, Lục Thành tiếp tục nói:

“Buổi sáng cô không cần tới sớm, buổi tối sáu giờ tan tầm, cô giao bản thảo
rồi rời đi. Nếu như về nhà lại viết bản thảo, không tính."

“?”Tạ Thanh sửng sốt một chút, phản ứng lại, biểu tình phức tạp,

ngẩng đầu nhìn hắn, “Lục tổng sợ tôi lại quá lao lực?"

Lục Thành đạm bạc nghiêng đầu qua chỗ khác giải thích cho cô.

Qua hai giây, cong môi mỉm cười: “Đúng vậy.”

Tạ Thanh run run.

Nhưng vẫn cò kè mặc cả một chút: “Buổi tối 9 giờ đi… Cũng không

phải đêm nào tôi cũng viết tới 9 giờ, muộn nhất là 9 giờ đi.” Nàng thành
khẩn nói, “Buổi tối tôi càng có cảm hứng, 6 giờ quá sớm.”

Lục Thành suy nghĩ một chút, rồi đồng ý.

Dù sao từ ở các trung tâm thương mại quốc tế lớn nhỏ đều rất bận rộn,

hầu như công ty nào cũng sẽ phải tăng ca, Văn hóa Thành Thư cũng không
ngoại lệ.

Lúc 9 giờ chắc chắn cũng không thiếu người tăng ca, không có chuyện

nguy hiểm khi ở một mình trong công ty.

Hơn nửa ngày sau, Tạ Thanh hiển nhiên rất bận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.