BA VẠN DÒNG TÌNH THƯ - Trang 501

không thuận lợi, đề cập đến những chuyện không muốn trao đổi cùng biên
tập, cô có thể nói chuyện với tôi.”

Hắn cố gắng trấn tĩnh giọng nói nhưng cô vẫn nhìn qua một cái. Là

hành động theo bản năng, đột nhiên nhận ra bản thân mình có chút kiêu
ngạo, liền dừng lại.

Lắc đầu, cô nói: “Không cần.”

“Cuộc sống thời đi không không dễ chịu, không có gì đáng xấu hổ.”

Hắn gật đầu, nhẹ nhàng nở nụ cười, “Tôi không chê cười cô, cứ coi như
chúng ta nói về công việc, nói xong liền quên mất, tuyệt đối không nói lại
với người khác.”

Nhu hòa mà ấm áp.

Tạ Thanh nghe được tiếng tim đập của mình, trên mặt vẫn duy trì biểu

tình lãnh đạm, cổ nghiêng ra sau: “Không cần.”

Có cái gì đáng nói đâu?

Ký ức về cuộc sống học đường của cô là bị bắt nạt, người thân công

kích, còn có một vài thầy cô giáo thường xuyên biểu lộ kỳ thị trước mặt nữ
sinh.

Một đứa bé không cha không mẹ trong trường chính là yếu thế, bé gái

thì chuyện này càng thêm rõ ràng hơn, bắt đầu từ tiểu học cô đã bắt đầu bị
bạn bè xa lánh.

Tới sơ trung, có một giáo viên trẻ tuổi dạy Ngữ văn đối với cô rất tốt,

nhưng vì đó là một thầy giáo. Đang ở lứa tuổi dậy thì ngây thơ bọn học
sinh lại bắt đầu nghi kỵ cười nhạo, nói cô cùng với thầy giáo kia làm những
chuyện khiến người khác xấu hổ khi mở miệng, nói thành tích ngữ văn của
cô tiến bộ vượt bậc chẳng qua là do thầy giáo mở cửa sau cho cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.