BA VẠN DÒNG TÌNH THƯ - Trang 502

“Kẻ không ai dạy dỗ, trách không được lại có thể làm ra những

chuyện không biết xấu hổ như vậy!” Những lời ác độc như vậy, cô đã từng
nghe vô số lần từ những người bạn chỉ mới mười bốn mười lăm tuổi.

Còn có người có những phỏng đoán sâu hơn một bước, đem cái sự

tình giả dối hư ảo kia hợp lý hóa thành cô thiếu tình thương của cha.

Vì chuyện đó mà cô phải tạm nghỉ học gần một năm. Hiện tại nhớ lại,

một năm đó, kỳ thật cô vẫn luôn ở bờ vực có ý định tự sát.

Nếu không phải nhờ thầy giáo kia tặng cô một số cuốn tiểu thuyết

giúp cô giảm bớt cảm xúc, chắc là cô không thể sống đến hiện tại.

Đọc truyện thanh xuân vườn trường người ta thường hoài niệm về thời

kỳ học sinh đơn thuần thiện lương cùng tình thương.

Nhưng cái đơn thuần cô trải qua kia, lại là đơn thuần ác độc.

- --- không hề liên lụy lợi ích, không có tranh đoạt quyền lực, chỉ là

đơn thuần nếu người khác khinh thường bạn, tôi đây cũng sẽ khinh thường
bạn.

Cái đơn thuần này thực sự là đáng sợ.

Cái hồi ức tối tăm ảm đạm không chịu nổi như vậy, cô làm sao có thể

nói cùng hắn chứ?

Cô chưa từng muốn tạo lập một gia đình bình thường, cũng không

mong muốn hắn cũng sẽ động lòng với cô như cô động lòng với hắn, nhưng
chí ít cô không muốn chỉ vì những ký ức ‘tuyệt vời’ này mà làm hắn xa
cách cô.

Đúng vậy, cô quá mức tự ti, so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng đây rõ

ràng không phải là tự ti bình thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.