BA VẠN DÒNG TÌNH THƯ - Trang 511

Nói cách khác, số tiền cô ta kiếm được tuy không thể so sánh được với

Tạ Thanh nhưng cũng kiếm được hơn mười vạn.

Con người là như vậy. Cuộc sống của mình không tốt thường thường

càng dễ dàng trở nên xấu tính và càng dễ dàng nổi giận.

Mình có cuộc sống tốt cũng nhìn người khác thuận mắt hơn.

Tạ Thanh cũng mỉm cười: “Được, chúng ta uống một ly.”

Đào Nhiên thở ra, cầm lấy nước trái cây rót thêm cho Tạ Thanh, lúc

này tay Lục Thành chắn lại: “Được rồi đó.” Hắn phì cười: “Đồ ăn nóng vừa
đem lên liền uống nước trái cây liên tục, có phải là mọi người đã bàn bạc
kỹ với Tống Mặc là không cho cô ấy ăn không?”

Nói xong hắn đứng lên, lấy cốc của mình chạm cốc của Đào Nhiên:

“Tôi tới đi. Về sau mọi người đều viết văn cho tốt, chúc cho khả năng sáng
tạo phun trào như suối.”

Đào Nhiên ngây ngốc trong giây lát, nghĩ đến sự việc kia, Lục Thành

cũng là ‘người bị hại’ khác, liền im lặng không nói tiếng nào mà uống.

Cách đó mấy ghế, Đinh Nhất Phàm trầm mặc ăn một đũa thức ăn.

Cơm nước xong, Tống Mặc lại mời mọi người đi KTV, từ chỗ ăn cơm

qua KTV không xa, mọi người đi bộ qua là được.

Hắn cùng Lục Thành kề vai sát cánh đi phía trước, nhóm tác giả biết

bọn họ chắc có điều muốn nói, trong lòng hiểu rõ nhưng không nói ra đều
cố gắng duy trì một khoảng cách nhất định, tụm năm tụm ba vừa đi vừa trò
chuyện.

Tống Mặc hạ giọng hỏi Lục Thành: “Ai, cậu cùng Tạ Thanh…”

Lục Thành nhanh chóng thừa nhận: “Tôi tính theo đuổi cô ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.