BA VẠN DÒNG TÌNH THƯ - Trang 597

Kết thúc quá trình châu đầu ghé tai, mọi người bắt đầu đề xuất những

ý kiến không giống nhau.

Là ý kiến khác nhau nhưng đều phản đối.

“Lục tổng à, không được, chương trình giải trí phải tạo cho người xem

cảm giác thú vị mới có thể thành công, ngoài thời gian viết văn tác giả cũng
chỉ là người bình thường, cũng không có chút tế bào giải trí nào, không một
chút thú vị.”

“Hơn nữa tác giả ngành văn học không hề hào nhoáng như minh tinh

ngành giải trí. Tác phẩm được nhiều người biết đến, là một ngành sản xuất,
nó quá nhiều đề tài hot…”

“Đề tài vẫn ổn, anh xem trước đó nhạc kịch cũng không phải là một đề

tài hot, nhưng <Thanh nhập nhân tâm> cũng thành công.” Có vị phản bác
người vừa lên tiếng, tiếp theo lời nói lại xoay chuyển, “Nhưng <Thanh
nhập nhân tâm> vẫn tạo được ấn tượng ----- ca sĩ có chất giọng hay đứng
trên sân khấu hát, đó chính hưởng thụ cả về mặt thị giác lẫn thính giác. Còn
tác giả thì sao, họ lên sân khấu lấy cái gì mà tạo ấn tượng? Để một nhóm
tác giả nên sân khấu cùng nhau đánh chữ, hay viết mười vạn chữ trong một
giờ có thể làm cho người xem cảm thấy thú vị?”

Hiệu ứng hình ảnh có thể mang lại chính là đánh chữ. Mà gõ bàn phím

thì có cái gì để xem chứ?

Nhưng mà nhà văn mạng không đánh chữ, thì có thể làm gì khác chứ?

Không thảo luận cốt truyện, thảo luận nhân vật thì cũng là thảo luận đế việc
kẹt văn? Cái này còn không bằng đánh chữ. T

Mồm năm miệng mười, quan điểm khác nhau, nhưng tóm lại là không

một ai tán đồng ý kiến của Lục Thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.