rồi của mình dọa đến Hạ úc Huân sớm đã vô pháp chấp nhận một thương
tổn nào nữa.
Vì thế, rốt cuộc bất chấp cái khác, anh một tay đem cô kéo vào trong
lòng ngực, nói: “Tiểu Huân, đừng sợ, anh ở đây.”
Thế giới này lời nói khiến người ta cảm động nhất, không phải anh yêu
em, mà là…… Anh ở đây.
-
Sáng sớm hôm sau.
Hạ Úc Huân thân thể nằm giữa giường lớn mềm mại, mơ mơ màng màng
mà mở to mắt, mê mang trong chốc lát nhìn đỉnh trần nhà, tiếp theo dường
như đột nhiên nghĩ đến cái gì lập tức xoay đầu.
Kết quả, quay đầu vừa thấy, bên cạnh trống không.
Cô lăn long lóc bò dậy, lại quên tình huống thân thể mình giờ phút này,
tức khắc bò đến một nửa lại quăng trở về.
Cô đã toàn thân rã rời, đứng dậy đều khó khăn.
Lãnh Tư Thần đâu? Đi nơi nào?
Tối hôm qua cô tuy rằng vì tác dụng thuốckích dục mà thần trí có chút
không thanh tỉnh, nhưng vẫn chưa đến mức cái gì cũng không biết, những
ký ức đó quá rõ ràng khiến cô mặt đỏ tim đập, thân thể cảm giác càng rõ
ràng hơn.
Cho dù sự thật có thể khiến người ta khó tin, nhưng cô cư nhiên thật sự
cùng Lãnh Tư Thần……