Tối hôm qua Lãnh Tư Thần so với ngày thường cao quý lãnh diễm kia
một chút đều không giống, trong miệng lời ngon tiếng ngọt cũng không cần
tiền, dụ dỗ cô quả thực thần hồn điên đảo, cô cuối cùng có chút hiểu ra
ngày xưa những hôn quân phong hỏa hí chư hầu yêu giang sơn là như thế
nào tới……
Hạ Úc Huân sờ sờ hai má nóng bỏng, ngay sau đó tim lập tức lại lạnh
xuống.
Buổi sáng của lần đầu tiên tỉnh dậy ánh mắt đầu tiên nhìn đến cư nhiên
không phải anh, mà là căn phòng trống rỗng, trong lòng chua xót là điều
khó tránh khỏi.
Nhưng, lần này là tự mình chủ động đưa tới cửa, hơn nữa anh đều nói là
cố mà làm, cô còn muốn hy vọng xa vời cái gì a?
Tưởng tượng lại chuyện xảy ra lúc tối hôm qua mình bị thuốc khống chế
, Hạ Úc Huân liền hận không thể tìm cái hầm ngầm chui vào, cả đời đều
không ra.