Cho nên cô không có biện pháp không để tâm vấn đề này.
Nghe Hạ Úc Huân nói nửa câu đầu sắc mặt Bạch Thiên Ngưng không tốt
lắm, nghĩ thầm nha đầu này không thể khinh thường a, là ám chỉ bọn họ từ
nhỏ cùng nhau lớn lên, cô đối với anh có cái gì không biết? Nhưng nghe
nửa câu còn lại có chút đắc ý, mặc kệ các người trước kia như thế nào, hiện
tại người đàn ông này là của tôi!
Lãnh Tư Thần tựa hồ nhớ lại một chút, sau đó trả lời: “Chúng tôi quen
biết ở hội Học Sinh, tôi là hội trưởng, cô ấy là trưởng ban văn nghệ, cô ấy
rất hoàn mỹ, xem như lâu ngày sinh tình.”
Bạch Thiên Ngưng nghe vậy mỉm cười hạnh phúc, cảm động nói, “Tư
Thần……”
Cô còn chưa bao giờ từ trong miệng Lãnh Tư Thần nghe được anh nói
thẳng không cố kỵ mà khen ngợi mình như vậy.
Lãnh Tư Thần là người theo chủ nghĩa hoàn mỹ tuyệt đối, đối với yêu
cầu về phụ nữ từ trước đến nay cũng luôn hà khắc, huống chi, phụ nữ này
còn là vợ tương lai của anh.
Anh có thể chấp nhận vợ anh không có tình yêu cháy bỏng, lại không thể
chịu đựng được cô không hoàn mỹ.
Xử trí theo cảm tính quá mức ngược lại dễ dàng mất đi lý trí.
Cho nên, cơ hồ phá vỡ toàn bộ tiêu chuẩn kén vợ kén chồng của anh, Hạ
Úc Huân có lẽ từ lúc bắt đầu đã bị anh bài trừ ở bên ngoài thế giới của
mình rồi, thậm chí bị anh coi là hồng thủy mãnh thú.
Ha…… Lâu ngày sinh tình…… Lâu ngày sinh tình……
Nghe bốn chữ này, Hạ Úc Huân quả thực cảm thấy vô cùng châm chọc!