“Fuck, nóng chết mất……” Hạ Úc Huân hơi vuốt sợi tóc ẩm ướt dính
vào hai má, thân mình không an phận mà quay cuồng hai cái, bực bội lôi
kéo cổ áo.
Cô đem quần áo thể thao xắn lên lộn xộn, khóa kéo trượt đến giữa, cổ áo
cũng kéo đến bả vai.
Mặt Lãnh Tư Triệt không nhịn được đỏ lên.
“Tiểu Huân……” Lãnh Tư Triệt đẩy đẩy bả vai cô, muốn đánh thức cô.
Người nào đó ngủ đến vui vẻ, căn bản không có ý muốn tỉnh..
“Tiểu Huân……”
Hạ Úc Huân trực tiếp dùng gối bưng kín đầu.
Lãnh Tư Triệt vẻ mặt bất đắc dĩ đem cô đỡ dậy, nói: “Tiểu Huân, tỉnh
tỉnh, đừng ngủ như vậy, sẽ không thoải mái. Trước tắm rửa một cái được
không?”
“Không cần……” Hạ Úc Huân thầm thầm thì thì không chịu phối hợp.
Lăn lộn đến cuối cùng, Lãnh Tư Triệt chỉ đành nửa ôm nửa đỡ đem cô
vào phòng tắm, trước dùng khăn long lạnh lau mặt cô, để cô tỉnh táo lại,
sau đó dặn dò nói: “Nước ấm tôi đã chuẩn bị cho cô! Cô tắm xong tạm thời
thay áo sơmi của tôi, quần áo liền đặt ở trên giá áo.”
“Uhm……” Hạ Úc Huân ngồi phủ lên trên bồn cầu, mơ mơ màng màng
mà xoa xoa đôi mắt.
“Tỉnh tỉnh! Tỉnh chưa?” Lãnh Tư Triệt không yên tâm mà vỗ nhẹ gương
mặt cô.
“Uhm uhm!” Hạ Úc Huân đầu vẫn trống rỗng.