Tần Mộng Oanh đem Hạ Úc Huân đỡ dậy, nói: “Chị biết em không có
con nhất định sẽ rất thương tâm, nhưng không sao cả, con cóc ba chân
không dễ tìm, đàn ông hai chân có rất nhiều, em ngày sau nếu muốn có
con, tìm ai không được?”
Không thể tin được Tần Mộng Oanh cũng sẽ nói đùa, lại còn làm cho
Lãnh Tư Thần cùng Âu Minh Hiên tức giận mặt đen như đáy nồi, khóe
miệng Hạ Úc Huân cuối cùng hơi nhếch lên.
“Chị Mộng Oanh, cám ơn chị…… Cám ơn……”
“Lại khách sao với chị rồi, chị phải tục giận!”
“Lạc Lạc cũng muốn tức giận!” Lạc Lạc bảo bối cũng nghiêm mặt.
Hạ Úc Huân cuối cùng nguyện ý đi theo, Lãnh Tư Thần và Âu Minh
Hiên đều nhẹ nhàng thở ra.
-
Chung cư Cẩm Uyển.
Hạ Úc Huân tạm thời ở chỗ này của Tần Mộng Oanh, hành lý cũng đều
dọn hết qua đây.
Cả tòa nhà đều là thanh âm lách cách lang cang dọn đồ vật.
Lãnh Tư Thần cư nhiên đem toàn bộ các hộ gia đình ở đây đều đuổi ra,
đương nhiên, cấp tiền khẳng định không phải ít, nếu không tốc độ bọn họ
cũng sẽ không nhanh như vậy.
Sau một giờ ngắn ngủi, và chung cư tất cả đều trống không.
Ngay sau đó, vô số vệ sĩ tiến vào chiếm giữ, mỗi một tầng đều có người
canh giữ, thiết bị theo dõi đều thay đổi loại tiên tiến nhất.