Áo khoác ngắn tay bên ngoài của cô đã hoàn toàn ướt đẫm, bên trong
mặc một chiếc ba lỗ trắng.
Ngày thường ở nhà cô trực tiếp mặc chiếc áo ba lỗ là được, làm chuyện
gì cũng tiện, hiện tại đương nhiên không tốt để mặc ít như vậy.
Lãnh Tư Thần ngầm cắn chặt răng.
Cô gái này nóng thành như vậy nhưng không muốn cởi áo khoác, hiển
nhiên là có quỷ!
“Tiểu Hoa, lại đây, quạt gió cho tôi.” Lãnh Tư Thần một bộ đại gia ra
lệnh nói.
Hạ Úc Huân nghẹn một bụng lửa, đi qua nghe lời mà quạt gió cho anh.
Lãnh Tư Thần: “Tiểu Hoa, dùng sức một chút.”
Người này cũng quá không nhân đạo đi! Cô cũng rất nóng không phải
sao? Thật đem cô xem như tiểu nha hoàn phải không! Mở miệng kêu Tiểu
Hoa trôi chảy đến như vậy!
Hạ Úc Huân dùng sức quạt cho hả giận, khiến cho nơi nào đó đong đưa
lay động, khiến người ta tâm viên ý mãn.
“Tôi muốn ăn cháo lạnh, phải mua ở phố tây phường Hương Đỉnh.”
Lãnh Tư Thần từ đầu giường lấy ví đưa cho cô.
Lại để cô ở lại trong này như vậy, anh sợ là hư hỏa thượng thăng mất.
“……” Hạ Úc Huân cố nén xúc động muốn đem vở quăng lên mặt anh,
căm giận mà nhận lấy ví tiền đi ra ngoài.
Nhìn bóng cô rời đi, Lãnh Tư Thần cuối cùng nhẹ nhàng thở ra, phản
ứng thân thể rốt cuộc áp chế không được……