Hạ Úc Huân lắc đầu, ánh mắt tựa như một con tiểu bạch thỏ sợ hãi mà
nhìn sói xám.
“Đừng để tôi nói lần thứ hai.” Lãnh Tư Thần hạ giọng.
Hạ Úc Huân “Vèo” một tiếng đến trước mặt anh.
Lãnh Tư Thần ngồi ở ghế trên, mặt lộ vẻ không vui, nói:“Tôi không có
thói quen ngẩng đầu nhìn người khác.”
“A……” Nội tâm Hạ Úc Huân tràn đầy phỉ nhổ, yên lặng mà ngồi xổm
người xuống……
Lãnh Tư Thần nhìn cô, con ngươi sâu thẳm tràn ngập cảm xúc phức tạp.
Hạ Úc Huân bị anh nhìn đến mức có chút sợ hãi, còn chưa kịp hiểu anh
rốt cuộc có ý tứ gì, chỉ thấy anh đột nhiên vươn nanh vuốt, một tay đem
khóa kéo quần áo thể thao kéo xuống……
Cô bên trong chỉ mặc một bộ nội y phim hoạt hình dễ thương……
Trước khi người bị hại bùng phát, Lãnh Tư Thần đã bùng phát trước,
khuôn mặt băng sơn cuồng phong lãnh khí cao 4000m so với mặt nước
biển, nói: “Hạ Úc Huân, cho tôi một lời giải thích.