thương tổn em, không còn ai có thể ngăn cản chúng ta ở bên nhau, vì sao
em không thể tiếp nhận anh?”
“Vì cái gì?” Hạ Úc Huân vẻ mặt thảm đạm cười nhẹ một tiếng, rốt cuộc
rốt cuộc không thể chịu đựng được mà quát lên: “Anh có thể cho tôi mọi
thứ? Anh chắc chắn thật sự có thể cho tôi mọi thứ sao? Vậy anh có thể làm
ba tôi sống lại không?
Lãnh Tư Thần, đừng cho là tôi không biết ba tôi chết như thế nào! Ông
ấy là bị anh em tốt của anh ra tay giết chết! Ông ấy là bị con gái bảo bối
một tay nuôi lớn ra tay hại chết!
Anh bảo tôi phải làm sao tiếp nhận anh? Anh bảo tôi sao có thể yên tâm
thoải mái mà cùng anh bên nhau? Anh bảo tôi có tư cách gì mà hạnh phúc?
Lãnh Tư Thần, anh nói! Anh nói đi!”
Đôi mắt Lãnh Tư Thần tràn đầy thâm trầm đau đớn cùng vô lực, nói:
“Tiểu Huân…… Anh có thể đền bù! Anh có thể bù đắp cho em! Dùng mọi
thứ của anh!”
Hạ Úc Huân lắc đầu đẩy anh ra, nói: “Tôi không cần anh đền bù, chỉ cần
anh đừng bào giờ xuất hiện trước mặt tôi! Chỉ cần anh rời khỏi tôi! Tôi vừa
thấy anh liền sẽ nghĩ đến cái chết của ba! Anh rốt cuộc hiểu hay không? Vì
sao tôi đã thối lui đến tình trạng này, anh vẫn không chịu buông tha cho
tôi?”
“Ha, anh không buông tha em ư?” Lãnh Tư Thần đột nhiên có chút điên
cuồng nở nụ cười, khóe mắt đều nứt mà nhìn chằm chằm cô, gằn từng chữ
một nói: “Hạ Úc Huân, từ đầu tới đuôi, đều, là, em, không, buông, tha, anh!
5 năm trước là như thế này, 5 năm sau cũng là như thế này!
Em biết 5 năm qua anh như thế nào mà vượt qua hay không? Mặc kệ anh
làm cái gì trong đầu đều là em, ban ngày anh nghĩ chính là em, buổi tối