“Nhưng lúc anh cần nhất thì em ở nơi nào? Đang làm cái gì? Quan tâm
cái gì? Em còn dám nói em thật lòng với anh?”
“Em đối với anh đương nhiên là thật lòng! Được được được, em đã
biết…… Em đi cùng anh còn không được sao?”
……
Hạ Úc Huân: “……”
Giờ phút này, cô chỉ biết ngây người, cốt truyện này xoay ngược lại quá
nhanh tựa như gió lốc, quả thực khiến cô xem thế là đủ rồi.
Tiểu Bạch bảo bối bên cạnh cũng lộ ra vẻ không hiểu ra sao mà khâm
phục. Chỉ có Nam Cung Mặc và Lãnh Tư Thần là một bộ như trong dự
kiến.
“Tiểu Bạch! Tiểu Bạch bảo bối con tới tiễn ông ngoại sao!” Nam Cung
Lâm dỗ xong Lâm Na, vừa quay đầu nhìn thấy Tiểu Bạch lập tức thay đổi
phong cách.“Đúng vậy ông ngoại, đây là một ít đồ vật con và mẹ chuẩn bị,
có gối đầu chữ U, có bịt mắt, còn có đồ ăn ngon, ông trên đường đói bụng
ăn!” Tiểu Bạch đem một túi đồ lớn đưa cho ông.
“Được được được, bảo bối thật sự là quá ngoan…… Ô ô ô, ông ngoại
đều không muốn đi nữa…… Ông ngoại còn chưa nghe đủ con gọi ông
ngoại là ông ngoại mà……”
“Ông ngoại, về sau Tiểu Bạch có rất nhiều cơ hội gọi ông là ông ngoại,
ông ngoại hiện tại cần phải đi chữa bệnh, khỏe mạnh có thể nghe Tiểu Bạch
gọi ông ngoại rất nhiều rất nhiều lần!”
“Được, ông ngoại nghe lời Tiểu Bạch!”
……