Tiểu Bạch nghe vậy vội vàng nói: “Không có, mẹ mau đi đi!”
Hạ Úc Huân trầm ngâm trong chốc lát, nói: “À, để mẹ đoán xem nào, có
phải hay không bởi vì ngày mai là sinh nhật Tương Nhu không a……”
Tiểu Bạch thấy bị mẹ vạch trần, đành phải lẩm bẩm nói: “Trong khoảng
thời gian này Tương Nhu rất chu đáo với con, còn giúp con rất nhiều, dạy
con nhiều thứ, cho nên con muốn…… Con muốn chuẩn bị cho chú ấy một
phần quà sinh nhật…… Mẹ có thể chứ?”
“Đương nhiên có thể a!”
Hạ Úc Huân dễ dàng như vậy liền đáp ứng rồi, Tiểu Bạch có chút kinh
ngạc, hỏi lại: “Thật sự? Mẹ không tức giận sao?”
“Mẹ không có tức giận nha, mẹ nếu thật sự cùng tên kia tức giận, đã sớm
bị anh ta làm cho tức chết rồi! Chờ buổi tối con tan học, mẹ liền đón con đi
chọn quà nhé!” Hạ Úc Huân sảng khoái nói.
“Cám ơn mẹ!” Cậu nhóc lập tức nhẹ nhàng thở ra.
Lúc này chủ nhiệm lớp vội vàng đi tới, nói: “Đây là đồng phục mới,
cũng may còn tìm được số đo thích hợp.”
“Cám ơn cô Phùng, Tiểu Bạch về sau còn phiền ngài chiếu cố nhiều
hơn.”
“Nam Cung tiểu thư sao lại nói vậy, cần phải vậy.”