Anh ta rốt cuộc vì cái gì sẽ xuất hiện ở chỗ này? Chẳng lẽ Hàn Phong
cũng không biết sao? Vì cái gì đều không nói với cô?
Hạ Úc Huân tiếp tục lật ra sau, lúc lật đến tờ cuối cùng, rốt cuộc nhìn
thấy một cái tên vừa xa lạ lại vừa quen thuộc —— “Lãnh Tương Nhu”.
Thằng nhãi này cư nhiên dùng tên giả!
Cô tiếp tục nhìn trang tư liệu kia, chỉ thấy phần mục đích học tập viết hai
chữ khiên cô đỏ mặt —— nhớ em.
Hạ Úc Huân vừa biến sắc lại biến sắc, cuối cùng hít sâu một hơi chịu
đựng không phát tác trước mặt học viên, chuẩn bị tìm cơ hội thích hợp lại
cùng anh tính sổ.
“Các bạn học, hoan nghênh mọi người đến tinh võ quán, tôi là huấn
luyện viên của các bạn Hạ Như Hoa, phụ trách chương trình học của các
bạn mỗi tuần vào lúc 2h đến 5h chiều. Hiện tại mời các bạn im lặng một
chút, tôi bắt đầu điểm danh!”
Đám người vẫn ríu rít, Hạ Úc Huân cũng không vội vã quản kỷ luật,
điểm danh nói: “Trương hiểu quyên!”
“Có!”
“Ngưu giai giai!”
“Có!”
“Cung Hiền Lãng.”