“Anh, em……” Lãnh Tư Triệt vừa định nói chuyện, tiếng chuông di
động vang lên.
Lãnh Tư Triệt nhỏ giọng nhận điện thoại, “Alo, ba!”
“Tư triệt, con có phải hay không gạt ta đi tìm cái tên khốn nạn kia rồi?
Lập tức quay về cho ta!”
Đầu bên kia di động truyền đến thanh âm Lãnh Hoa Kiều lớn như vậy,
Lãnh Tư Thần tất nhiên là nghe được.
Lãnh Tư Triệt xấu hổ mà đi xa vài bước, nói: “Ba, người tha thứ ca cho
anh đi, anh ấy chỉ là nhất thời xúc động mới rời khỏi công ty. Người biết rõ
công ty không có……”
“Câm mồm! Ta nói cho con biết, cho dù nó hối hận xin trở về, lãnh thị
cũng sẽ không thừa nhận nó. Nó không phải có năng lực sao? Nói đi là đi,
nói mặc kệ liền mặc kệ, ta cũng muốn nhìn rốt cuộc là lãnh thị không có nó
không thể sống, hay là nó rời khỏi Lãnh thị cái gì đều không có!”
“Bang” điện thoại cắt đứt.
“Ba, alo, alo……”
Lãnh Tư Triệt vô lực mà suy sụp hạ hai vai, cười khổ đi đến trước mặt
Lãnh Tư Thần, than nhẹ một tiếng, nói: “Công ty gần nhất rối thành một
nùi, ba tâm tình không tốt cho nên mới như vậy, anh đừng để ý.”
Lãnh Tư Thần với vẻ mặt dự đoán, vỗ vỗ bờ vai anh, nói: “Tư triệt, em
không cần khó xử hai bên, xử lý việc công ty thật tốt đi!”