dàng dọa đến quần chúng vô tội! Nhưng nhưng…… Nhưng, em nhất thời
không phanh lại được, thật là xin lỗi!
Em biết lần này là em không đúng, cho các người thêm rất nhiều phiền
toái, nhưng xét đến cùng, chuyện này các người cũng có trách nhiệm, cho
nên…… Cho nên chúng ta liền xóa bỏ toàn bộ được không?” Hạ Úc Huân
nuốt nước bọt, vẻ mặt khẩn cầu.
Vẻ mặt hai người đàn ông một người so với một người phức tạp hơn, ánh
mắt một người so với một người còn thâm thúy hơn, làm hại cô sợ tới mức
tâm can bùm bùm nhảy.
Đã sớm biết một khi mình tỉnh lại, liền nhất định sẽ đối mặt với cuồng
oanh loạn tạc của hai người kia, Hạ Úc Huân nói xong nhận mệnh mà cúi
đầu, chờ đợi mưa rền gió dữ đến.
Hạ Úc Huân tỉnh táo thật sự là quá đột ngột, thế cho nên cả hai người
đàn ông đều không biết nên làm sao với cô thì tốt.
Âu Minh Hiên còn đỡ, bởi vì trước đó Tần Mộng Oanh đã nhắc nhở anh
Hạ Úc Huân có thể đã khôi phục.
Lãnh Tư Thần vẫn là hoàn toàn choáng váng, đích xác giống như lời Hạ
Úc Huân, anh một chút giảm xóc đều không có, nha đầu này liền như vậy
đem một quả bom ném tới, tạc đến đầu óc anh choáng váng.
Thì ra lúc ấy nghe thấy cô nỉ non nói câu “Ngươi tỉnh táo một chút”, là
cô nói với bản thân mình…… Hẳn là lúc ấy cô cũng đã bắt đầu có chuyển
biến tốt đẹp……
Phương pháp của Tần Mộng Oanh thật sự hữu dụng, ngược lại là anh lo
lắng bị kích thích loạn rồi……