BÀ XÃ TRIỆU ĐÔ MUA MỘT TẶNG MỘT - Trang 231

“Tôi mất trí nhớ có lựa chọn rồi đấy chứ, hơn nữa còn là lựa chọn lãng

quên cô, cô Trình.” Diệp tam thiếu lạnh nói, ánh mắt thâm trầm nhìn thẳng
vào mắt cô, trong đôi mắt sáng ngời đó, anh nhìn thấy nụ cười ẩn giấu ở
trong đáy mắt.

Còn có cả vui sướng.

Lời nói vừa rồi của cô, khiến anh như bừng tỉnh.

Bao nhiêu năm nay, anh đích thực, yêu thích cùng một mẫu con gái,

thuần khiết, xinh đẹp, dịu dàng, phàm là có một chút khí chấn khiến anh
rung động anh đều chú ý đến.

Nhưng lúc nào cũng cảm thấy không đủ.

Mãi mãi không đủ.

Cứ tìm hoài tìm mãi chưa bao giờ dừng lại, anh chưa từng nghĩ tại sao

anh lại như vậy?

Tại sao lại tham lam, không biết tự thỏa mãn như vậy?

Hóa ra là vì, bọn họ đều không phải là cô sao?

“Vậy…” Trình An Nhã phát hiện bị anh ôm như vậy, cô khó mà lờ đi

qua hơi thở nóng hổi của anh, khó mà lờ đi ánh mắt sâu thẳm của anh,
dường như một xoáy nước sâu hun hút, muốn cuốn cả linh hồn cô vào đó.

Cảm giác này khiến cho cô thần trí rối loạn, không biết nên làm gì.

Đầu óc thông minh đến đâu đi chăng nữa, cũng biến thành chậm chạp.

“Trước đây tôi gọi em thế nào?” Diệp Sâm đột nhiên hỏi, cô Trình, cô

Trình, gọi lâu như vậy rồi, cũng nên thay đổi cách xưng hô đi chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.