BÀ XÃ TRIỆU ĐÔ MUA MỘT TẶNG MỘT - Trang 523

nhiêu năm nay, lại sống hạnh phúc bao nhiêu năm nay, cuối cùng đều phải
trả lại.

Trần Đức để lại gia sản cho hai cô con gái, khi Đó Trần Niệm Vân

cũng đã mười mấy tuổi rồi, Trần Đức kinh doanh một cửa hàng đại lý, cũng
làm ăn khá được, Trần Niệm Vân theo ông cũng học được không ít, ông
nghĩ rằng con gái có thể độc lập sinh sống, hơn nữa ông vẫn đều đặn gửi
tiền về, chỉ là không ngờ Trần Niệm Vân lại đưa em gái rời bỏ quê nhà, bặt
vô âm tín.

“Năm đó ông bỏ rơi mẹ cháu là ông không đúng, bất kể ông có bao

nhiêu ân hận, có bao nhiêu trung thành với Diệp Chấn Hoa, nếu như không
phải do ông bỏ đi quá sớm, mẹ cháu cũng không mất sớm như vậy, ông
muốn đi, chí ít cũng phải đợi mẹ cháu hoàn toàn độc lập, bao nhiêu năm
ông cũng đã qua rồi, đợi thêm hai năm nữa thì có hề gì?” Trình An Nhã
trách móc.

“Khi đó tôi chỉ muốn quay lại Diệp gia, sau đó gửi tiền về, vẫn có thể

nuôi dưỡng được hai đứa con gái, chỉ là không ngờ năm đó tôi rời đi, ở quê
lại xảy ra lũ lụt, Tiểu Vân đưa Mỹ Linh rời quê, tôi quay lại tìm rất lâu đều
không thể tìm thấy hai chị em họ.” Trần Đức cười khổ trần thuật, chứ
không nghĩ sẽ được Trình An Nhã tha thứ, chỉ là kể lại một câu chuyện.

Trình An Nhã nhìn ra ngoài cửa sổ, không nói gì, cuộc đời chính là

như vậy, người tính không bằng trời tính, chính vì có nhiều kết quả không
ngờ như vậy, mới có cuộc đời chìm nổi gập ghềnh.

“Những năm gần đây sống tốt chứ?” Trần Đức rụt rè hỏi.

“Cháu sống rất tốt, bây giờ sống rất thoải mái, học vấn cao, lương cao,

có một đứa con trai thật đáng yêu, còn có một người đàn ông yêu hai mẹ
con cháu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.